Chương 42: (Vô Đề)

"Lừa……. Tiền?"

Đường Thời Ngữ không hiểu gì, ngẩn người nhìn hắn.

Nàng khóc đến mũi đỏ ửng, giờ phút này bộ dáng ngơ ngác, nhìn qua đặc biệt dễ khi dễ.

"Ừm." Giọng điệu của Cố Từ Uyên bình thản, dùng tay áo lau khô nước mắt trên mặt nàng, cuối cùng điểm một chút trên mũi của nàng, không có ý tiếp tục nói tiếp.

Nói đến một nửa mới làm cho người ta khó chịu nhất.

Nàng không chịu buông tha, kéo cổ áo hắn, "Chàng nói cho rõ ràng, cái gì lừa tiền? Không phải chúng ta gặp ở am Thanh Tâm sao?"

Nàng cẩn thận lật lại ký ức, đúng vậy, chính là khi nàng tỉnh lại mở mắt mới nhìn thấy hắn.

"Không phải." Cố Từ Uyên thấy nàng không nhớ rõ, trong lòng cũng không có bao nhiêu tiếc nuối, dù sao giờ phút này hắn vẫn có cơ hội làm bạn với nàng.

Dưới sự kiên trì của Đường Thời Ngữ, Cố Từ Uyên cuối cùng nói tình cảnh lần đầu gặp mặt.

"Ngày đó rất bình thường, ta lại nhìn thấy nhóm người buôn người kia, bọn họ thường xuyên bắt cóc trẻ con ở khu vực đó, chẳng qua hôm đó có thêm một người."

"Nàng quá nổi bật, ăn mặc lộng lẫy, trên người còn có khóa vàng, vừa nhìn đã biết là con nhà giàu."

Cố Từ Uyên ôm nàng, để nàng tựa vào trong lồng ngực mình, cho nàng nghe nhịp tim của mình.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress. com, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

"Hai ngày đó ta không ăn gì, rất đói, thừa dịp đám người kia vắng mặt, liền lặng lẽ lẻn vào, muốn xem các nàng có ăn gì không."

Nói về điều này, hắn mỉm cười.

Đường Thời Ngữ nghi hoặc nhìn hắn.

Hắn nhẹ giọng cảm thán, "Đại khái là vận mệnh đi…"

Mặc dù thời gian cách nhau đã lâu, hắn vẫn không quên được đủ loại chuyện ngày đó.

Tiểu A Ngữ là người đẹp nhất, sạch sẽ nhất trong tất cả mọi người.

Hắn nhận thấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Y phục của thiếu niên tả tơi, gầy trơ xương động tác thành thạo chui vào từ lỗ chó, hắn nhìn thấy trong phòng giam giữ năm tiểu cô nương, mà trong góc có một nữ oa đang cuộn mình không giống người thường.

Diện mạo của nàng nhu thuận, một thân quý khí có vẻ không hợp với nơi này.

Chỉ là bộ dáng của nàng thờ ơ ôm đầu gối rụt trên mặt đất, nhìn thế nào cũng chói mắt.

Vì thế chú mèo nhỏ bước đến gần eo nàng và lặng lẽ tới gần nàng.

Hắn yên lặng tính toán, nhìn nàng giống như là con của gia đình có tiền, trên người nhất định có rất nhiều tiền, hắn chỉ cần trộm một món, khẩu phần ăn nửa tháng này liền có.

Những người buôn người đó thích bắt cóc nữ oa, cướp đi liền bán vào thanh lâu, bộ dạng đẹp một chút còn có thể bán được giá tốt, bởi vậy đãi ngộ của Tiểu A Ngữ kỳ thật còn tốt hơn một chút.

Nhìn chằm chằm vào nàng, dù sao cũng đúng y vậy.

Vào lúc nửa đêm, hắn tiếp cận một cách cẩn thận mà không làm kinh động bất cứ ai.

Đáng tiếc, vẫn bị tiểu cô nương phát hiện.

Tiểu thiếu niên lặng lẽ sờ về phía thanh thái đao trộm được ở phía sau thắt lưng, yên tĩnh nín thở, vận sức chờ phát động.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!