Chương 24: Đột Phá Trên Võ Đài

Hôm ấy, tiết trời quả thật trong lành khác thường. Chính phong (ngọn núi chính) của Thủy Linh Tông ngập tràn ánh nắng rực rỡ, từng tia dương quang lặng lẽ rải xuống mọi ngóc ngách. Bầu trời xanh biếc, tưởng chừng như vừa được nước suối rửa qua, trong vắt đến tận đáy mắt.

Gió nhẹ thoảng qua tai. Trên đài tỷ thí rộng lớn, Phục Nhan cùng Bạch Nguyệt Ly cùng lúc khom người hành lễ. Ngay khi tiếng hô của hai người dứt xuống, cuộc so tài cũng chính thức bắt đầu.

"Xem ra lần này, Phục Nhan sư muội không định trực tiếp nhận thua rồi."

"Phải đấy, dù gì nàng cũng liên tục chiến thắng mà vào tới đây. Nếu giờ nhận thua thì mất mặt lắm. Có điều thua dưới tay Bạch sư tỷ cũng không phải điều gì đáng xấu hổ."

"Những trận trước, Phục Nhan chỉ cần hai ba chiêu là phân định thắng bại, căn bản không nhìn rõ được thực lực thật sự của nàng. Hôm nay, mới thật sự có cơ hội chứng kiến nàng lợi hại thế nào."

"Đúng vậy! Trước kia rõ ràng nàng chưa dùng toàn lực. Tin rằng lần này sẽ là một trận hoàn toàn khác!"

"Chậc, vốn tưởng trận này chẳng có gì đáng xem, ai ngờ nghe các ngươi phân tích xong, ta lại bắt đầu mong đợi rồi."

"Ta cũng vậy. Không ngờ lại thấy chờ mong màn biểu hiện của Phục Nhan sư muội như thế."

...

Dù trong lòng hiểu rõ mình không thể nào địch lại Bạch Nguyệt Ly, bởi tu vi chênh lệch cách biệt, song Phục Nhan chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ đầu hàng. Nếu thật sự phải bại, thì cứ chiến một trận thẳng thắn sòng phẳng, chẳng cần lăn tăn suy nghĩ làm gì.

Biết rõ thực lực cách xa, Phục Nhan không thể chờ đối phương ra tay trước. Nàng đột ngột xuất chiêu, thân ảnh như bay thẳng về phía Bạch Nguyệt Ly. Thanh đoạn kiếm linh lung trong tay lướt như xé không khí. Nàng tập trung tinh thần, khởi động thế công đầu tiên, gom tụ chân nguyên vào mũi kiếm, chém thẳng về phía đối thủ.

Thế nhưng, ngay khoảnh khắc tiếp theo, bóng người trước mắt nàng đột nhiên hóa thành tàn ảnh. Một chiêu này của Phục Nhan liền rơi vào khoảng không. Khi quay lại, Bạch Nguyệt Ly đã đứng phía sau nàng.

Từ lúc Bạch Nguyệt Ly giao đấu với Dư Hằng, Phục Nhan đã biết thân pháp của nàng nhanh đến mức nào. Khi xem chỉ là cảm giác, nhưng khi chính mình đối mặt, mới biết sự chênh lệch rõ ràng thế nào.

Tuy Phục Nhan đã luyện thành bộ pháp "Phong Ảnh Bộ", tốc độ được xem là nhanh chóng, nhưng vẫn không thể so được với Bạch Nguyệt Ly, người mà chỉ một bước đã khiến người ta kinh sợ.

Cũng may, trải qua nhiều trận tỷ đấu, phản ứng của Phục Nhan nay đã bén nhạy. Khi cảm thấy sau lưng có động tĩnh, nàng liền xoay người né tránh theo phản xạ, vừa vặn tránh được một chưởng của Bạch Nguyệt Ly.

Song, đối phương dường như không định cho nàng cơ hội nghỉ ngơi. Lại một kiếm đâm đến. Phục Nhan chưa kịp ổn định thân hình, đành phải điểm mũi kiếm xuống đất, mượn lực lộn mình thoát hiểm, cuối cùng mới đứng vững.

Chưa dám ngơi nghỉ, Phục Nhan liền xoay người, vận dụng chiêu lợi hại nhất trong kiếm pháp "Vô Huyễn", chiêu thứ nhất – "Ảo Ảnh Kiếm". Kết hợp "Phong Ảnh Bộ", thân ảnh nàng nhanh chóng bao vây lấy Bạch Nguyệt Ly, đến mức đám đệ tử có tu vi thấp hơn dưới đài căn bản không nhìn rõ được động tác của nàng.

Chỉ thấy vô số tàn ảnh vây lấy Bạch Nguyệt Ly, như thể nàng có thuật phân thân.

Ngay lúc Phục Nhan nâng đoạn kiếm, dòng khí quanh Bạch Nguyệt Ly liền dao động dữ dội, như thể muốn nhấn chìm nàng. Phục Nhan không dám xem nhẹ, lần này nàng dốc ra một phần ba chân nguyên trong cơ thể để thi triển "Ảo Ảnh Kiếm".

Dưới đài, người xem trợn mắt há mồm.

"Không thể nào! Phục Nhan sư muội đã tu luyện đến trình độ này ư? Khi tỷ đấu với Chu Trấn Liệt, ta còn không cảm nhận được uy lực như thế!"

"Nàng thật sự rất mạnh. Một kiếm vừa rồi, ngay cả ta cũng không dám chắc mình đỡ nổi. Có điều với Bạch sư tỷ, chiêu ấy e là chưa đủ."

"Chuẩn. Từ đầu đến giờ, nét mặt của Bạch sư tỷ chưa từng thay đổi chút nào."

...

Cuộc tỷ đấu vẫn đang tiếp diễn, Phục Nhan tiếp tục tấn công, tốc độ đã đạt đến cực hạn. Thế nhưng, dù chiêu thức của nàng sắc bén đến đâu, đều bị Bạch Nguyệt Ly phá giải nhẹ nhàng. Sau vài lượt giao tranh, Phục Nhan đã bắt đầu thở dốc.

Ngay khi định tung thêm chiêu, nàng bỗng phát hiện điều lạ. Linh khí quanh thân đột nhiên dao động mãnh liệt, như đang tụ hội lại quanh người nàng. Cùng lúc đó, trong cơ thể nàng cũng xuất hiện biến hóa. Có thứ gì đó đang khuấy động trong đan điền.

"Chuyện gì...?" Phục Nhan kinh hãi nhìn vào khí hải của mình, không kìm được mà thốt lên.

Không ngờ, nàng lại sắp đột phá ngay tại đây!

Trên đài tỷ thí, động tĩnh nơi Phục Nhan khiến toàn bộ người xem ngỡ ngàng. Sau giây lát sững sờ, họ lập tức nhận ra tình thế.

"Không thể nào... nàng đang đột phá sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!