"Hắt xì!"
Phục Nhan lơ mơ tỉnh dậy từ trong giấc mơ, vừa mở mắt đã không kìm được hắt hơi một cái thật mạnh. Cơn rùng mình lan ra khắp người khiến nàng run lên như thể bị ai lay mạnh.
Đưa tay dụi mũi, lúc này Phục Nhan mới cảm nhận rõ toàn thân lạnh buốt, giống như vừa chui ra từ trong tủ lạnh.
"Sao mà lạnh vậy chứ? Chăn của ta đâu rồi?"
Chưa kịp nghĩ ngợi gì thêm, Phục Nhan vội vàng cọ xát chân tay, mong thân thể ấm lại một chút.
Thế nhưng còn chưa cọ được bao lâu, nàng lập tức cảm thấy có gì đó không đúng. Nơi này... hình như không phải phòng ngủ của nàng.
Phục Nhan vội ngẩng đầu nhìn quanh. Cảnh tượng trước mắt khiến nàng hoảng sợ muốn bật dậy.
"Trời đất ơi, đây là chỗ nào thế này?"
Bốn phía là những công trình đổ nát, lộn xộn. Ở giữa căn phòng là một pho tượng đã mất một cánh tay, trên mặt đầy mạng nhện. Nhìn sao cũng giống một ngôi miếu hoang bị bỏ từ lâu.
Lúc này Phục Nhan đang nằm dưới chân tượng, giữa đống cỏ khô. Trước mặt là một đống lửa đã gần tàn, chỉ còn chút khói mỏng bốc lên.
Nhìn hoàn cảnh lạ lẫm, suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu nàng là — chẳng lẽ mình bị bắt cóc?
Nàng còn nhớ rõ tối qua mình vẫn đang ngủ ngon lành ở nhà. Sao vừa mở mắt đã bị đưa tới nơi hoang vu này rồi? Mà cho dù có bị bọn cướp bắt cóc, chẳng lẽ chúng lại nhẫn tâm đến mức không mang theo cả chăn cho nàng?
Khiến nàng suýt nữa bị chết cóng ở đây luôn rồi!
Ngay lúc Phục Nhan đang nổi cáu trong lòng, một cơn đau bất chợt ập đến trong đầu, kéo theo đó là một loạt ký ức lạ lẫm tuôn trào.
Ngồi ngây người giữa đống cỏ suốt gần nửa canh giờ, cuối cùng Phục Nhan cũng buộc phải chấp nhận một sự thật — nàng không bị bắt cóc, mà là...
Xuyên vào truyện rồi!
Gần đây có một bộ truyện tên là "Hỏi Đạo Tu Tiên" đang nổi đình nổi đám trên các bảng xếp hạng dành cho nam giới. Nghe danh quá lâu, Phục Nhan cũng tò mò đọc thử. Nàng một mạch đọc liền hai trăm chương, phải công nhận tác giả viết rất cuốn hút, tình tiết nhanh, hấp dẫn.
Nhưng rồi khi nhân vật nữ thứ hai của nam chính xuất hiện, Phục Nhan mới bàng hoàng nhận ra — thì ra đây là truyện thể loại hậu cung!
Ngay lập tức thấy phản cảm, Phục Nhan giận dữ mắng tác giả trong lòng một trận, rồi bỏ đọc luôn.
Thế mà giờ đây, nàng lại rơi vào đúng cái truyện ấy — "Hỏi Đạo Tu Tiên".
Phục Nhan: "Trời đất ơi..."
Điều duy nhất khiến nàng thấy may mắn là mình không xuyên thành một trong những người trong hậu cung của nam chính. Bằng không, nàng thà tự kết liễu cho xong. May là nàng cũng không xuyên thành nhân vật phản diện hay độc ác nào.
Mà chỉ là một người qua đường trùng tên — Phục Nhan.
Phải, nàng nhập vai thành một người qua đường cùng tên Phục Nhan trong "Hỏi Đạo Tu Tiên", là một đệ tử ngoại môn của phái Thủy Linh, chưa từng xuất hiện trong truyện.
Nhưng theo ký ức mới, phái Thủy Linh sau này sẽ bị nam chính tiêu diệt chỉ trong một trận đánh.
Thật sự là... vui chẳng trọn mà buồn cũng chẳng xong.
Sau khi tiêu hóa hết thông tin về việc xuyên vào truyện, Phục Nhan chỉ có thể thở dài. Đã vào truyện rồi, thì chỉ còn cách thuận theo hoàn cảnh mà sống tiếp.
Nghĩ vậy, nàng bắt đầu lục lại ký ức của thân thể này.
Tóm lại, nàng — Phục Nhan, năm nay vừa tròn mười sáu, xuất thân bình thường, tư chất tu luyện cũng chẳng có gì nổi bật. Đã gia nhập phái Thủy Linh được năm năm, và mới trở thành đệ tử ngoại môn chính thức hai năm trước.
Tu vi hiện tại dừng ở tầng chín của Trúc Cơ kỳ, đã bị kẹt ở đó suốt hơn nửa năm, đúng là chẳng có gì nổi bật, tầm thường từ đầu đến cuối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!