Chương 45: (Vô Đề)

"……"

Nháy mắt khi Ôn Giản Ngôn vừa dứt lời, khuôn mặt của ba người giấy bên phía hành lang đối diện bỗng nhiên trở nên dữ tợn.

Trên khuôn mặt trắng bệch kia, đôi mắt đờ đẫn như được điểm vẽ nhìn chòng chọc tên nhân loại đứng gần đó, chấm đỏ trên mặt càng thêm chói mắt, khóe miệng cũng nhếch cao hơn, nụ cười trên mặt nhìn như thế nào cũng thấy đáng sợ.

Sau đó chúng nâng cánh tay bằng giấy vồ thẳng về phía của Ôn Giản Ngôn.

Dường như Ôn Giản Ngôn đã chuẩn bị sẵn cho cuộc tấn công bất ngờ của đám người giấy.

Một tay hắn ôm bà lão nhẹ bẫng, chân dài nhấc lên rồi khom người xuống, dựa vào góc độ xảo diệu chui khỏi vòng vây, sau đó lao ra khỏi cửa co chân bỏ chạy.

Trong hành lang, ba con người giấy vẫn đuổi theo hắn.

"Tú Thanh, anh đang nói gì vậy?"

Giọng nói lạnh lẽo cứng ngắc của người giấy vang sau lưng, chất giọng âm độc mang theo ý cười dịu dàng: "Mau dẫn mẹ về đi nào, cả nhà chúng ta cùng nhau ăn cơm tối."

"Bố ơi, bố đi đâu thế?"

Đám trẻ người giấy cười đùa: "Bữa tối mẹ nấu xong rồi, bố về ăn với chúng con đi."

Hành lang tối om không thấy điểm cuối, tiếng bước chân lộn xộn chồng lên nhau, dồn dập tựa như tiếng trống đòi mạng.

Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:

"??? Ê cả nhà, tôi xem vẫn đéo hiểu gì."

"Tôi cũng đéo hiểu… ngồi xem sốt hết cả ruột. Cách thức phá giải chính xác ở ngay trước mặt, nhưng streamer chạy lung tung làm cái gì."

"Hơn nữa không phải vừa nãy hắn cũng chạy à? Đây là quỷ đả tường thuần túy, không hoàn thành nhiệm vụ ẩn không thể ra ngoài. Xem xong tôi cũng bối rối thấy mẹ."

"Chẳng lẽ streamer không muốn giết NPC kia? Cạn mẹ lời, dù sao tôi cũng muốn đặt một câu ở đây, đó là những kẻ mang tình cảm vào Ác Mộng đều sống không lâu. Tôi nghĩ hắn phải trả giá cho sự ngu xuẩn của mình."

Ôn Giản Ngôn dành thời gian ngoái đầu nhìn.

Ba người giấy vẫn đuổi theo sát phía sau, khuôn mặt trắng bệch mang theo nụ cười xán lạn quỷ dị:

"Tú Thanh, anh muốn đi đâu?"

"Chúng ta là người nhà mà."

Đéo, ai là người nhà với mày.

"Xin lỗi, tôi không quen đứng gần vợ cũ."

Sống lưng của Ôn Giản Ngôn phát lạnh, càng chạy càng nhanh: "Nể mặt tình nghĩa vợ chồng trước đây của hai chúng ta, vì sự phát triển lành mạnh của con cái sau này, chi bằng mỗi người nhường nhau một bước, buông tha nhau đi."

Bà lão với nửa thân dưới đã biến thành giấy vươn tay nắm lấy tay Ôn Giản Ngôn, mở to mắt nhìn về phía chàng trai ôm mình, run run hỏi:

"Tú Thanh, có chuyện gì vậy? Chúng ta không ăn tối sao?"

"Không ăn không ăn, hôn nhân đổ vỡ còn ăn cái gì?"

Ôn Giản Ngôn vừa chạy vừa móc điện thoại di động từ trong túi ra, nhanh chóng mua đạo cụ ở trên đó, miệng còn liến thoắng đáp lời:

"Mẹ con mình gọi ship ngoài."

Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!