Chương 35: (Vô Đề)

(*) Những bé cú thức khuya là những người giật được tem chương mới… Hmi hmi, chúc các bạn ngày mới vui vẻ ^^

Nhưng nếu người này không phải Trình Mai, vậy thì có thể là ai?

Quan trọng hơn là, vì sao cô ta lại muốn trà trộn vào đội ngũ bên họ?

Ôn Giản Ngôn vừa đi về phía trước vừa cẩn thận suy nghĩ trong đầu.

Lâm Thanh?

Nếu Lâm Thanh xuất hiện để đưa em trai rời khỏi nơi nguy hiểm Ôn Giản Ngôn có thể hiểu. Mặc dù hắn nói dối rằng mình là bạn trai cũ của người ta, nhưng nếu thật sự là Lâm Thanh thì mọi chuyện không thành vấn đề.

Là một vong hồn, cô không chỉ đưa ra lời khuyên "chạy mau" ở tầng hầm cho em trai mà còn mang tới những đạo cụ ẩn cấp khó.

Quan trọng hơn nữa, theo kết luận của Ôn Giản Ngôn ở khoa phụ sản tầng ba, chắc chắn cô ấy đã phản đối kế hoạch kinh khủng vô nhân đạo của bệnh viện nên mới chết.

Ôn Giản Ngôn bỗng dừng lại.

Hắn nhìn về phía hành lang lạnh lẽo quen thuộc trước mặt cùng những gian phòng mổ kéo dài về phía xa xa, lập tức hiểu ra hiện tại mình đang ở đâu.

Tầng bốn.

Mặc dù Ôn Giản Ngôn cũng không biết chính xác mình đi xuống dưới bao lâu, nhưng nơi hắn dừng chắc chắn là điểm giao nhau giữa tầng hai và tầng ba.

Tuy nhiên… sau khi rời khỏi cầu thang thoát hiểm hắn lại đi lên tầng bốn.

Nếu hỏi tầng lầu nào đáng sợ nhất trong lòng Ôn Giản Ngôn thì nhất định là tầng này.

Dù sao, quái vật sinh ra ở đây là thứ duy nhất thực sự khắc chế được quỷ anh, cũng là sự điều chỉnh sau khi tăng độ khó lên của phó bản, nhằm chống lại hành vi vượt quá giới hạn của hắn.

Vừa nghĩ đến chuyện xảy ra ở đây lúc trước, Ôn Giản Ngôn cảm thấy bụng mình lại nhói lên.

Chuyện này quá mức kinh khủng…

Đạo cụ của hắn đã sử dụng gần hết, tích phân trong tay vừa bón cho cây táo giống, mà những người khác sau khi trải qua cuộc vây đánh với bên đỏ, phòng chừng cũng sức cùng lực kiệt.

"Trình Mai" sẽ là Lâm Thanh sao?

Ôn Giản Ngôn không dám đánh cược vào khả năng trên.

Hơn nữa cho dù cô ta thật sự là Lâm Thanh, hắn cũng không dám cam đoan 100% sau khi cô ấy chết đi vẫn đối xử tốt với con người.

Tuy nhiên một điều hắn dám chắc chắn.

Chắc chắn kẻ kia nhắm đến chính mình.

Dù sao bên trong bệnh viện rất nhiều lối thoát hiểm, ắt hẳn không phải ngẫu nhiên mà hắn và đồng đội lại tình cờ đụng nhau lúc xuống lầu.

Tô Thành đè thấp giọng: "Đúng rồi, đạo cụ ẩn cấp truyền kỳ ở trên người cậu hả?"

"Ừ, chỉ cần tiếp theo giấu kỹ, đợi hết một giờ chúng sẽ thắng."

Ôn Giản Ngôn gật đầu, sắc mặt không chút mảy may thay đổi: "Thế này đi, không bằng chúng ta nghỉ ngơi ở tầng bốn một lát."

Trình Mai đi phía sau đội yếu ớt mở miệng: "Nếu đã như vậy, tôi biết chỗ để dừng chân, chắc hẳn là rất an toàn."

Tô Thành giật mình: "Thật sao?"

Ôn Giản Ngôn quay đầu nhìn Trình Mai, vui mừng mỉm cười nói: "Vậy à, làm phiền cô dẫn đường rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!