Chương 15: (Vô Đề)

"Ha ha ha ha ha ha ha cười chết mất. Sao chưa gì đã bị túm cổ!"

"Ha ha ha ha, tôi xin tuyên bố từ nay về sau sẽ cắm cọc trong phòng livestream này, bởi vì nó mang tới cho tôi quá nhiều sự hề hước."

"Ha ha ha ha ha ha, sao ngồi xem streamer lật xe lại thấy buồn cười thế nhỉ ha ha ha ha ha ha!"

"Chống mắt lên coi lần này mi tính bốc phét kiểu gì ha ha ha ha!". Đọc truyện hay tại _ TRÙMTRUYỆЛ . V Л _

Bên trong hành lang.

Nhiệt độ không khí giảm mạnh, khí lạnh xuyên qua da thịt xâm nhập vào khoang phổi.

Xoẹt xoẹt…

Âm thanh chói tai của dòng điện vang vọng khắp hành lang trống trải, tựa như mũi kim mỏng sắc nhọn cào xé màng nhĩ. Không biết kể từ lúc nào, khuôn mặt kia đã biến về dáng vẻ ban đầu.

Dưới ánh đèn chập chờn mờ ảo, khuôn mặt đáng sợ được phủ lên một tầng ánh sáng màu xám xịt. Khóe miệng nữ quỷ nhếch cao một cách khoa trương quỷ dị, con ngươi đen kịt nhìn người đối diện chằm chằm, ánh mắt lạnh lẽo giống như ung nhọt trong xương, trườn dọc theo sống lưng.

Chàng trai đứng cách con quỷ vài bước thờ ơ nhìn lại.

Đoạn, hắn từ từ hít sâu một hơi…

Sau đó xoay người co chân bỏ chạy!

"…"

Một đống dấu chấm hỏi và ba chấm bay qua màn hình.

"?"

"???"

"Chỉ có thế thôi?"

Là một con lươn yêu mạng, Ôn Giản Ngôn luôn tin vào một quy luật cuộc sống.

Đàn ông thực thụ, lúc nào nên sống thỏ đế thì phải nên thỏ đế!

Hai mắt Ôn Giản Ngôn toát lên sự kiên định, bước chân phi như bay.

Dáng vẻ cứ như thể không phải đang chật vật chạy trốn, mà là đang sải bước hướng về ngày mai tươi đẹp.

Không chỉ bốc phét trước mặt chính chủ bị người ta tóm đầu, hơn nữa hắn còn không có cách nào chống lại sức mạnh của đối phương. Cho nên những lúc như này, Ôn Giản Ngôn chỉ còn cách sử dụng pháp bảo áp hòm cuối cùng…

Đánh bài chuồn!

Sau lưng hắn, khuôn mặt tươi cười đuổi theo như hình với bóng.

Từ trong khóe mắt của mình, Ôn Giản Ngôn nhìn thấy khuôn mặt Từ Viện thỉnh thoảng hiện lên trong ô cửa sổ thủy tinh bên cạnh, hai mắt nhìn hắn chòng chọc.

Từng bước đến gần.

Khuôn mặt áp sát gần từng chút một, khoảng cách đôi bên dần được rút ngắn. Khóe môi nữ quỷ trắng bệch nhếch lên một cách vặn vẹo quái dị, đường nét khuôn mặt ngày càng giống Ôn Giản Ngôn.

Trong lòng Ôn Giản Ngôn giật thót.

Hắn phát hiện lần này con quỷ đồng hóa nhanh hơn so với trước nhiều, chỉ trong vòng mấy chục giây ngắn ngủi, khuôn mặt kia đã giống hắn bảy tám phần.

Nhưng không sao cả, sắp đến nơi rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!