Chương 1: (Vô Đề)

"Rầm!"

Một tiếng động lớn vang lên, ánh sáng cực mạnh của đèn flash bỗng vụt sáng. Vầng sáng chói lọi như ban ngày xua tan bóng tối, phút chốc mọi thứ đều hiển hiện rõ ràng.

Ôn Giản Ngôn vô thức co người lại, nâng tay chắn thứ ánh sáng bất thình lình kia.

[Chương trình livestream sẽ bắt đầu sau năm phút nữa.]

Giọng nữ không cảm xúc vang lên, âm thanh chói tai vang dội giữa không gian nhỏ hẹp.

Ôn Giản Ngôn bất giác chớp mắt.

Mặc dù bên tai vẫn còn ù ù như cũ, song quầng sáng hỗn loạn ở rìa tầm nhìn cũng dần tản đi.

…Chuyện này… là thế nào?

Vài giây sau, cuối cùng hai mắt hắn cũng thích ứng được với thứ ánh sáng chói mắt.

Đây là một căn phòng rộng chưa đầy 5 mét vuông. Bây giờ hắn đang đứng ở giữa phòng, bên cạnh không có gì cả, vách tường xung quanh trong suốt, tấm bảng thủy tinh nhấp nháy hiển thị thời gian đếm ngược màu đỏ tươi, giờ phút này đang thong thả xoay tròn quanh người hắn.

[04:25]

Bốn phút hai mươi lăm giây.

Các con số giảm dần đều, mang đến cho người ta cảm giác lo lắng bất an.

"…"

Ôn Giản Ngôn trầm tư nhìn chằm chằm camera trong phòng hai giây. Sau đó hắn rời tầm mắt, chậm rãi tiến lên một bước, xuyên qua khe hở biến hóa giữa các con số nhìn ra ngoài.

Bên ngoài là không gian thuần trắng không có điểm dừng, hàng trăm căn phòng nhỏ giống hệt nhau trôi nổi giữa không trung. Mỗi phòng đều nhốt một người, bên trên vách tường cũng có hiển thị thời gian đếm ngược màu đỏ.

Bên ngoài phòng nhỏ, bốn phương tám hướng đều là camera lớn nhỏ. Có cái cao bằng tòa nhà, có cái cần mấy người ôm, cũng có cái chỉ bé cỡ lòng bàn tay. Vô số vòng kim loại lạnh lẽo lóe lên ánh sáng quỷ dị dưới ánh đèn, im hơi lặng tiếng nhắm thẳng vào từng căn phòng giam giữ tù nhân, mang cho người ta cảm giác như thể đang bị sinh vật ngoài hành tinh giám thị.

Quả thực khiến người sởn tóc gáy.

Vẻ mặt của đám tù nhân trong từng phòng nhỏ khác nhau.

Ôn Giản Ngôn phát hiện, những người bị mắc kẹt gần mình nhất đều có khuôn mặt tái nhợt, thần sắc mịt mờ hoảng sợ, thu mình trong góc. Thậm chí có người còn gục đổ vì sợ hãi, thét lên một cách cuồng loạn dưới đám camera quỷ dị, tuyệt vọng đấm tay lên vách tường trong suốt.

Kính cách âm.

Tựa như đang xem một vở kịch câm hoang đường.

Mà những người phía xa xa thì đều khoác trên mình vẻ mặt vô cảm, bình tĩnh chờ đợi thời gian đếm ngược chấm dứt. Cũng chẳng biết là bởi vì tập mãi thành quen hay là đã sớm chết lặng.

Đúng lúc này, một giọng nói hoạt bát vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của hắn.

"Xin chào streamer mới, tôi là trợ lý cá nhân của ngài, sẽ bắt đầu phục vụ ngài kể từ hôm nay."

Ôn Giản Ngôn giật mình quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Chỉ thấy một màn hình to bằng bàn tay đang phát sáng, bên trên ghi chép lý lịch của hắn.

Hình ảnh, họ tên, thậm chí là cả…

Sơ yếu lý lịch.

Chi tiết và toàn diện, gần như khái quát toàn bộ cuộc đời của hắn, bao gồm cả cái tên không thuộc về "Ôn Giản Ngôn". Nhưng đó thực sự là một trải nghiệm mà ngoài hắn ra thì không ai có thể biết được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!