Chương 26: Viện Điều Dưỡng Cuộc Sống Hoàn Mỹ 26

Bác sĩ Tề âm u nhìn cô, sâu trong đáy mắt mơ hồ có vài phần kiêng dè, gần như là ông ta nặn ra từ giữa kẽ răng mấy chữ: Quà gì?

Ngân Tô cười không rõ ý vị, nụ cười đó làm bác sĩ Tề hoảng sợ.

Tối qua cô cũng cười thế này, sau đó giế t chết y tá mới đến của ông ta ngay trước mặt ông ta.

Đáy lòng bác sĩ Tề điên cuồng vang lên tiếng còi báo động, thậm chí ông ta còn sinh ra ý nghĩ muốn chạy trốn.

Ngân Tô cười xong, duỗi tay mở cửa sổ ra, Tự do.

Bác sĩ Tề: ?

Cái gì tự..

Bác sĩ Tề nhìn thấy ngoài cửa sổ có một cái đầu nhô lên liền lập tức đứng phắt dậy, xông qua đó muốn đóng cửa sổ lại.

Nhưng sao Ngân Tô có thể cho ông ta cơ hội đó được.

Người ngoài cửa sổ trông có vẻ trẻ hơn bác sĩ Tề rất nhiều, anh ta nhân lúc Ngân Tô ngăn cản bác sĩ Tề, nhanh chóng trèo vào trong phòng, đồng thời đóng cửa sổ lại.

"Tối qua không phải bác sĩ Tề phàn nàn với tôi là nửa đêm rồi mà vẫn phải đi làm, thấy rất vất vả sao?" Ngân Tô đè ông ta ngồi lại cái ghế.

Bác sĩ Tề giãy giụa muốn phản kích nhưng Ngân Tô lại dễ dàng bóp cổ ông ta, đè chặt ông ta xuống.

Cô gái đi vòng qua đằng sau ông ta, hai tay đè lên bả vai ông ta, hơi cúi người xuống, ghé vào tai ông ta cười nói:

"Bác sĩ Tề rất may mắn, gặp được người siêu tốt như tôi. Bắt đầu từ hôm nay, ông đã được tự do rồi, không cần đi làm ca đêm nữa rồi, ông thấy có vui không?"

Bác sĩ Tề: ...

Ông ta còn phải vui vẻ nữa à?

* * *

* * *

Bác sĩ ca sáng

-- Bác sĩ Chu thấy phòng khám bừa bộn kinh khủng liền nhìn y tá áo xanh đứng cạnh cửa bị trận đánh nhau ở nơi làm việc này dọa cho sợ sững người, nhập vai rất nhanh:

"Dọn dẹp sạch sẽ, ngây ra đấy làm gì."

Y tá áo xanh: ...

Cô ta cúi đầu xuống, nhanh chóng tìm dụng cụ dọn dẹp đống tay chân gãy cùng với vết máu đầy trên đất.

Bác sĩ Chu thuận tay hất con ngươi ở trên bàn xuống sàn, từ trong vết máu rút ra đơn kiểm tra của Ngân Tô, thấy đã điền gần xong, anh ta viết nốt phần cuối, sau đó lấy một chai thuốc trong ngăn kéo ra:

"Đây là thuốc hôm nay của cô."

Anh ta là bác sĩ có y đức không giống bác sĩ Tề cứ phải ép Ngân Tô phải uống thuốc.

"Nếu tối mai phẫu thuật thất bại, cơ thể cô cũng sẽ suy nhược nên tôi vẫn đề nghị cô uống thuốc, đây là tốt cho cô."

Phẫu thuật gì?

"Cô đến viện điều dưỡng chúng tôi không phải là để trở nên hoàn mỹ à?" Bác sĩ Chu dễ nói chuyện hơn bác sĩ Tề, thậm chí còn không nghi ngờ tại sao Ngân Tô lại hỏi vấn đề không đáng hỏi này:

"Cô mong chờ lần phẫu thuật này lâu lắm rồi mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!