Chương 76: Nam thần mang tôi bay (4)

Editor: Tiểu Anhh

Trần Thanh Dương đã từng ảo tưởng rất nhiều lần về cảnh tượng được gặp mặt Mạc Trăn, cô cho rằng cô sẽ huơ tay múa chân, cô cho rằng cô sẽ hét lên chói tai, cô cho rằng cô sẽ như sói đói vồ mồi nhào qua cường hôn anh.

Nhưng, khi nam thần thật sự đứng trước mặt mình rồi, cô mới phát hiện cô lại khẩn trương đến độ ngay cả lời nói còn không thốt ra được.

Có lẽ là bởi vì nghỉ phép ở nhà, Mạc Trăn chỉ mặc một bộ quần áo ở nhà kiểu dáng đơn giản, tóc có hơi chút tán loạn, cả người nhìn qua có vẻ bình dị hơn so với khi đứng trước màn ảnh, nhưng lại vẫn khí phách bừng bừng.

Trần Thanh Dương tin dù anh cứ như vậy đi ra ngoài chợ mua đồ ăn cũng có thể hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của mọi người.

Cô đứng đực ra nhìn người trước mặt, nghẹn đủ một hơi, cuối cùng cũng cắn răng nói: "Chào, chào nam thần, em là Hương Ba!"

Mạc Trăn: "..."

Trần Thanh Dương: "..."

Cứu mạng a, cô không muốn sống nữa! QAQ

"Em, em là Trần Thanh Dương!

"Mặt Trần Thanh Dương căng đến đỏ bừng, dường như một giây kế tiếp sẽ nghẹt thở mà chết. Mạc Trăn hơi gật đầu với cô, cái gật đầu tự nhiên lại xa cách này khiến chóp mũi Trần Thanh Dương có chút ê ẩm. Cho dù đang đứng trước cửa nhà anh, anh vẫn là một siêu sao Thiên vương, mà cô, trước mặt anh vĩnh viễn chỉ là một người hâm mộ nhỏ nhoi."Anh Vân Trạch, Hương Ba, hai người đừng đứng ở ngoài nữa, vào rồi hẵng nói." Lê Nhan kéo tay Mạc Trăn, nghiêng người nhường một con đường cho bọn họ.

Hướng Vân Trạch vô tình hay cố ý nhìn hai bàn tay nắm lấy nhau của bọn họ, kéo Trần Thanh Dương vào nhà. Lê Nhan theo sau hai người vào phòng khách, rót cho họ mỗi người một ly nước, Mạc Trăn đóng kín cửa, rồi sải bước tới ngồi bên cạnh cô.

Trần Thanh Dương vẫn còn chút khẩn trương, dù gì thì đây là nhà của Mạc Thiên Vương đấy! Cô cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy, cả người đều lâng lâng.

Bốn người đều không nói gì, trong phòng khách im lặng đến quỷ dị. Lê Nhan ngó một nam một nữ ngồi đối diện, rốt cuộc không nhịn được tò mò hỏi: "Anh Vân Trạch, sao hai người lại đến cùng nhau?"

Hướng Vân Trạch mỉm cười với cô, dùng giọng nói hòa nhã trước sau như một hỏi:

"Nhan Nhan, gần đây có khỏe không? Công việc mới không vất vả chứ?"

Giọng nói thân mật này khiến Lê Nhan hơi hoảng hốt: "Tốt lắm ạ, không vất vả chút nào đâu, gần đây Trăn Trăn không nhận bộ phim nào, em cũng ở nhà suốt."

Cô hoàn toàn không nhận ra vấn đề của mình cứ như vậy bị Hướng Vân Trạch nhẹ nhàng tránh được, càng không nhận ra khi mình nói hai chữ "Trăn Trăn

"đã làm cho thần kinh hai người đối diện đều bị kích thích. Chỉ có Mạc Trăn vẻ mặt bình thường ngồi yên trên ghế, lạnh nhạt nhìn Hướng Vân Trạch. Hướng Vân Trạch giống như không phát hiện ra ánh mắt anh, tiếp tục nói chuyện với Lê Nhan:"Anh thấy ảnh em trong tạp chí rồi, ảnh chụp đẹp lắm, em có nghĩ tới phát triển ở phương diện này không?"

"Không.

"Trả lời vấn đề này lại là Mạc Trăn. Hướng Vân Trạch nghiêng đầu liếc xéo anh:"Tớ không hỏi cậu."

Mạc Trăn nghiêng về phía trước, ngồi ngay ngắn người lại: "Bây giờ tớ là người giám hộ của cô ấy."

Hướng Vân Trạch: "..."

Lê Nhan: "..."

Vẫn luôn trong trạng thái đi vào cõi thần tiên, Trần Thanh Dương nghe thấy hai chữ "tạp chí" thì theo bản năng nhìn lên cổ Lê Nhan. Lê Nhan mặc một cái áo dệt kim cổ tròn màu hồng, toàn bộ cổ đều lộ ra ngoài, Trần Thanh Dương tinh tường nhìn thấy mấy "quả dâu" trên đó.

Nhìn chất lượng, còn là hàng tươi mới.

Cô cảm thấy mình lại phát điên rồi!

Phát hiện ra động tĩnh của người bên cạnh, Hướng Vân Trạch cúi đầu liếc cô một cái, sau đó thuận theo mắt cô nhìn về phía cổ Lê Nhan. Con người hơi co rút, từ lúc Lê Nhan xuất hiện ở cửa anh đã nhìn thấy những vết này trên cổ cô rồi.

Cho nên anh mới tức giận như vậy.

Anh đợi cô nhiều năm như thế, nhưng cái thằng này ngay cả kết hôn cũng không đợi được đã vội vã ăn cô vào bụng, nếu anh mà đem chuyện này nói cho các sư huynh của cô biết, đừng bảo mặt trời mọc ngày mai, sợ rằng đến cả mặt trời lặn hôm nay Mạc Thiên Vương cũng không thấy được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!