Edit: Mia
Beta: May22
Bạch Dạ Kình liếc con trai một cái, không phát giác cái gì, chỉ hơi hơi gật đầu rồi trầm bước đi ra ngoài. Lúc đi qua Hạ Thiên Tinh cũng không có dừng bước.
Cô giật mình, vẫn luôn suy nghĩ về điều con trai vừa mới nói.
Chờ phục hồi lại tinh thần, chỉ còn thấy bóng dáng của anh, cô vốn muốn hỏi anh đã cùng Đại Bạch nói cái gì, nhưng thằng bé ở phía sau lại chắp tay hành lễ cầu cô đừng bán đứng nó, cô mềm lòng, lời muốn nói cũng phải từ bỏ.
Đi theo phía sau anh, rất nhiều lần ngẩng đầu nhìn lên tấm lưng rộng lớn, tâm tình phức tạp nói không nên lời.
Một đường đi, một đường ngốc, đợi tới khi Lãnh Phi kéo cửa xe ra cho anh, anh đã lên xe, Lãnh Phi cười kêu một tiếng " Hạ tiểu thư ", cô mới đột nhiên hoàn hồn.
Trời! Đi theo anh làm gì cơ chứ!
"Sorry." Hạ Thiên Tinh thấp giọng nói một tiếng, cảm thấy đặc biệt mất mặt, cũng không dám nhìn Bạch Dạ Kình trong xe. Xoay người, đi tới chỗ xe của tài xế trong phủ tới đón.
Lại nghe được Lãnh Phi nói: "Gần đây bận quá, vẫn chưa có tới chúc mừng Hạ tiểu thư."
Hạ Thiên Tinh không hiểu, ngẩng đầu lên nhìn anh ta "Tôi có chuyện gì cần chúc mừng sao?"
"Đương nhiên là công tác thượng sự. Chúc mừng Hạ tiểu thư, thông qua khảo sát, một lần nữa vào bộ ngoại giao."
"Cám ơn." Hạ Thiên Tinh lễ phép nói lời cảm ơn, "Không nghĩ tới anh bận như vậy cũng có thể để ý tới việc của tôi, rất có tâm."
"Muốn nói có tâm, phải nói tới Tổng thống mới phải."
"Hả?"
Hạ Thiên Tinh lại theo bản năng hướng trong xe nhìn thoáng qua.
Có quan hệ gì với anh sao?
Như xem thấy được thắc mắc mắc trong lòng cô, Lãnh Phi nói: "Ngài ấy đặc biệt gọi điện thoại cùng bộ ngoại giao nói chuyện, có làm cho bọn họ……"
"Lãnh bí thư, cậu nhàn nhã nhỉ?"
Một âm thanh u ám truyền đến, đánh gãy lời nói của Lãnh Phi.
Cửa sổ xe chậm rãi được kéo xuống, gương mặt vô cùng ưu túi kia hiện ra, anh liếc mắt nhìn Lãnh Phi, "Trước kia tôi không biết cậu lắm mồm như thế."
"……" Lãnh Phi giật mình, không dám lại nhiều lời, chỉ cùng Hạ Thiên Tinh gật đầu tạm biệt, xoay người liền chuẩn bị đi.
Hạ Thiên Tinh nhíu mày, nhìn Bạch Dạ Kình, theo bản năng duỗi tay đem Lãnh Phi giữ chặt, "Lãnh bí thư, nói hết cho tôi nghe đi."
"Tôi đã lắm miệng. Hạ tiểu thư, cô nếu muốn hỏi cái gì, trực tiếp hỏi ngài ấy đi ạ."
Lãnh Phi không dám lại ở lâu, Hạ Thiên Tinh tự nhiên là kéo không được. Một hàng xe, gào thét mà đi.
Cô đứng ở chỗ đó, nhìn chằm chằm đuôi xe dần biến mất, nhìn một hồi lâu, nhớ tới cái gì, đột nhiên xoay người trở về bên trong phủ.
"Đại Bạch." Cô kêu. "Di? Đại Bảo, mẹ như thế nào lại đã trở lại?"
Hạ Thiên Tinh từ trong túi lấy ra di động, hỏi: "Con có số riêng của ba con không?"
"Đương nhiên là có, con cùng lão ba là quan hệ gì chứ." Tiểu gia hỏa khoe khoang. Số riêng của lão ba, chỉ có vài người biết thôi.
Giây tiếp theo, lại nhìn về phía cô, "Đại Bảo, mẹ không phải đến bây giờ đến số di động của ba cũng không có đi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!