Chương 48: Cùng hắn bảo trì khoảng cách

Edit: May22

Bộ dáng này của cô làm tâm niệm anh trong lúc nhất thời đong đưa đến lợi hại. Ánh mắt từ đôi mắt cô đảo qua, rồi sau đó đi xuống, rơi xuống sống mũi đẹp đẽ.

Lại xuống dưới……

Là đôi môi hơi hơi mấp máy, đỏ bừng, ấm áp, mềm mại…… Rơi xuống chỗ đó liền tạm dừng, không dời đi nổi.

Tầm mắt anh lập tức trở nên thâm trầm, đầy nguy hiểm. Hạ Thiên Tinh đối diện với ánh mắt đó, yết hầu căng thẳng, theo bản năng muốn chạy trốn. Chính là, không đợi cô phản ứng lại, nụ hôn bá đạo của người đàn ông đã phủ lên lần nữa.

Tuy rằng đã lần thứ tư bị anh hôn, nhưng Hạ Thiên Tinh vẫn vô pháp thản nhiên. Hô hấp đều dừng lại, một tay dùng sức đẩy vai anh ra, anh vẫn không chút sứt mẻ. Nụ hôn của anh mang theo tính chiếm hữu đầy bá đạo, làm cô khó có thể chống đỡ.

Hôn hôn, bàn tay anh dần dần không an phận từ trên eo cô dao động hướng lên trên. Tia nguy hiểm kia làm Hạ Thiên Tinh lập tức liền bình tĩnh, con ngươi vốn tan rã mê ly lúc này mới miễn cưỡng có tiêu cự.

Cô lập tức từ trên đùi người đàn ông đứng dậy, che đi một tầng thủy nhuận cùng sương mù trong con ngươi, giống như nai con kinh hoảng nhìn anh.

Bàn tay cô lập tức nắm chặt cổ áo ngủ, cho tới bây giờ, ngón tay vẫn còn phát run. Trên ngực, nhiệt độ từ đầu ngón tay anh cùng sức lực tựa hồ còn đó, thiêu đốt đến mức cô miệng khô lưỡi đắng. …………………………………………………………………………………………

Cuối cùng, cô cơ hồ từ trong phòng anh chạy trối chết. Nói tìm anh đòi tiền, nhưng kết quả, đã sớm đem sự tình vứt tới trên chín tầng mây.

Trở lại phòng, thật lâu sau đó cô đều nhớ rõ lúc cuối cùng đuổi theo, anh ở bên tai cô cắn xuống thật mạnh, nói: "Cách Dư Trạch Nam xa một chút!"

Thanh âm cô phát run: "Vì cái gì?"

Anh thản nhiên đáp đến hợp tình đúng lý: "—— Tôi không thích!"

Người đàn ông này, thật là bá đạo tới cực điểm rồi!

Ánh mắt anh lúc đó, giống như muốn ngay lập tức đem cô thiêu cháy, đốt thành tro tàn vậy.

Hạ Thiên Tinh trong đầu lúc đó một mảnh hỗn độn, căn bản đã vô pháp tự hỏi, cho nên không có gật đầu, cũng không có lắc đầu, kinh hồn táng đảm đẩy anh ra chạy mất.

Cái loại cảm giác này làm cô cảm thấy, chính mình chỉ cần chậm một chút thôi, liền có khả năng bị anh một phát ăn luôn vào bụng!

Quá nguy hiểm! Nguy hiểm đến, làm tâm trí cô nhảy loạn suốt một đêm.

Cô nhịn không được oán trách chính mình. Rõ ràng mới bị anh khinh bạc, lại hoàn toàn không nhớ rõ giáo huấn, thế nhưng bị anh……

Cô cắn môi, ảo não kéo cao chăn, đem chính mình che lại, buộc bản thân không cần lại tưởng tượng thêm nữa. …………………………………………………………………………………………

Hôm sau.

Hạ Đại Bạch đang còn buồn ngủ mới từ trong phòng đi ra, thân mình đã bị một cái ôm dựng lên.

Quay đầu vừa nhìn thấy là ai, hai tay nhỏ đô đô thịt liền ôm lấy cổ đối phương: "Ba ba, ngày hôm qua đã đem Đại Bảo trở lại sao?"

" Ừ."

"Ba tốt lắm, khen thưởng cho ba một cái hôn!" Cũng mặc kệ anh nguyện ý hay không, Đại Bạch chu miệng, ở trên mặt ba ba vang dội "chụt " một ngụm. Theo thời gian ở chung càng ngày càng dài, tình cảm cha con bọn họ cũng càng ngày càng tốt. Tuy rằng, có đôi khi hai người vẫn không quên tranh cãi.

"Nếu con không muốn mẹ lại lâu như vậy không trở lại, chốc nữa ăn bữa sáng, ba nói cái gì con cũng chỉ được gật đầu."

Hạ Đại Bạch nghe không hiểu ra sao, "Kia ba ba chốc nữa ba muốn nói gì?"

"Đợi lát nữa con tự nhiên biết."

"Vâng."

……

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!