Edit: May22
"Hai người các cậu có quan hệ gì vậy?" Trong phòng bếp, khi đang cùng Hạ Thiên Tinh chuẩn bị đồ ăn, Trì Vị Ương rốt cuộc không nhịn được, hỏi.
"Quan hệ bạn bè." Hạ Thiên Tinh thản nhiên trả lời.
"Chỉ là bạn bè mà cậu có thể dẫn đến chỗ của tớ, còn đặc biệt làm cơm cho anh ta, cậu nhìn tớ dễ bị lừa lắm sao?"
"Tớ được trở về bộ ngoại giao công tác đều nhờ anh ta."
"Anh ta?" Trì Vị Ương hướng ra ngoài phòng bếp nhìn qua. Dư Trạch Nam đang ở bên ngoài xem TV, hắn lúc này không phải ngồi ở trước mặt Hạ Thiên Tinh, đáng ra có thể thoải mái xoay vặn thân mình, không cần phải giữ ý, nhưng ngược lại ngồi đến thẳng tắp, vô cùng có khí chất, ở trước mặt Trì Vị Ương đặc biệt có ấn tượng tốt.
"Giúp cậu trở về bộ ngoại giao không phải Tổng thống tiên sinh sao?"
Nhắc tới anh, Hạ Thiên Tinh lại nghĩ tới chuyện ở sân bóng, vẻ mặt xẹt qua một tia phức tạp. Cô lắc đầu, ngữ khí thanh đạm: "Cùng anh ta không liên quan."
…………
Buổi chiều 6 giờ.
Bạch Dạ Kình lệnh cho Lãnh Phi đẩy lùi hoạt động bộ tài chính, sớm trở về tổng thống phủ.
"Tổng Thống tiên sinh, hiện tại có muốn ăn cơm không? Phòng bếp đã chuẩn bị xong." Quản gia tiến lên hỏi.
Bạch Dạ Kình vén cổ tay áo sơmi, mắt nhìn đồng hồ, lãnh trầm hỏi: "Hạ tiểu thư đâu?"
"Hạ tiểu thư hiện tại còn chưa trở về."
Anh nhíu mày, "Vậy chờ một chút."
"Được." Quản gia gật đầu. Hạ Đại Bạch lúc này ở nhà mặc áo lông xù xù, đi dép lê từ trên lầu xuống. Tiểu gia hỏa ngồi xuống sô pha, liếc mắt nhìn baba đang xem văn kiện, chỉ liếc mắt một cái liền đã nhận ra Tổng thống đại nhân giờ khắc này tâm tình đặc biệt đặc biệt kém.
"Baba." Hạ Đại Bạch thật cẩn thận xích lại gần, hai chân gác ở trên bàn sô pha.
"Bỏ xuống." Ánh mắt anh nhìn lướt qua Hạ Đại Bạch.
Tiểu gia hỏa " A " một tiếng cả kinh đem chân nhỏ trắng nõn từ trên sô pha thả xuống, xỏ lại vào dép lê.
"Tiểu Bạch, ba có phải hay không đang đợi Đại Bảo trở về nấu cơm cho ba?"
"…… Không phải!" Anh trầm khuôn mặt, phủ nhận.
"Thật không phải?"
"Con thật dong dài." Người nào đó ghét bỏ nói.
Hạ Đại Bạch nhăn lông mày, "Nếu ba đang đợi Đại Bảo, thì đừng đợi. Đã trễ thế này, Đại Bảo nhất định đã quên phải làm cơm chiều cho ba."
Bạch Dạ Kình sắc mặt càng thêm khó nhìn, tầm mắt ở trên văn kiện tạm dừng một chút.
"Tiểu Bạch, chúng ta đi ăn cơm đi, được không? Được không?"
Bạch Dạ Kình lúc này mới ý thức được tiểu tử này đói bụng, gật đầu, phân phó: "Quản gia, chuẩn bị thức ăn!"
Kết quả, nhà ăn chỉ có Hạ Đại Bạch một mình gặm chân gà. Bạch Dạ Kình ngồi ở trên sô pha, lần thứ ba xem đồng hồ. Quản gia một lần nữa lại đây mời anh, "Tổng Thống tiên sinh, ít nhiều vẫn nên ăn trước một chút đi."
"Không cần quan tâm tôi."
"Tôi đã kêu phòng bếp hầm canh cho ngài, hay là bưng tới cho ngài thử xem?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!