Chương 40: Gặp phải tân hoan cựu ái

Editor: Jess

Beta: May22

Hạ Thiên Tinh không nghĩ tới ở sân bóng cũng có thể chạm mặt anh.

Hơn nữa, lúc này, khoảng cách của hai bên rất gần, chỉ khoảng 20 mét.

Nếu như cô không nhìn lầm thì người bên anh là Hứa Nham.

Lưng của Hạ Thiên Tinh dựa ở trước ngực Dư Trạch Nam, vừa nãy chỉ một lòng học chơi bóng, còn không cảm thấy có cái gì, chính là, giờ phút này thế nhưng cô lại cảm thấy chột dạ.

Đặc biệt, lơ đãng nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của anh, trong lòng cô " thình thịch", bồn chồn.

"Cái kia……" Hạ Thiên Tinh ậm ừ mở miệng, muốn rút tay của mình từ trong lòng bàn tay hắn

"Nếu không…… Chúng ta đi làm cái gì khác đi, không chơi bóng nữa?"

Dư Trạch Nam cúi đầu liếc cô một cái, lại liếc mắt về hướng đoàn người bên kia.

Hắn bày ra bộ dáng không vui, "Từ khi anh ta xuất hiện đến bây giờ, sự chú ý của cô đều đặt ở bên đó đi, có ngươi như vậy thì sao? Bổn thiếu gia không có mị lực như vậy à?"

"Anh lại nói bậy, tôi nào có?"

"Không có?" Dư Trạch Nam hừ một tiếng, nhìn thẳng vào mắt cô.

"Đều đã đem hắn nhìn thành cái động!"

"Ai nói tôi là nhìn anh ta? Tôi mới không có nhìn anh ta!" Hạ Thiên Tinh đánh chết cũng không nhận.

"Vậy cô nhìn ai?" Hắn nhướng mày, hiển nhiên là không tin lời cô nói.

Hạ Thiên Tinh phiết phiết môi, hất hất cằm: "Đó, người tôi nhìn chính là người đó. Nhìn thấy không, đứng ở kia cùng người ngoại quốc, đang vội vàng phiên dịch đó."

"Cô hù tôi à?"

"Hắn là mối tình đầu của tôi." Hạ Thiên Tinh đem cột đi phía trước đẩy một chút, có chút ngượng ngùng nói: "Bất quá, chúng tôi đã chia tay rất nhiều năm, hắn liền trở thành chồng của em gái tôi."

"……" Dư Trạch Nam vẻ mặt đồng tình nhìn cô, "Thật thảm."

"Anh đang vui sướng khi người gặp họa!"

"Uy! Tôi có thể thấy anh ta đối với cô tình còn chưa dứt." Dư Trạch Nam đứng cũng không nghiêm túc, thân mình dựa hẳn lên vai cô, "Cô xem, tôi tới gần cô một chút thì ánh mắt của hắn liền phiêu lại đây."

"……" Hạ Thiên Tinh theo bản năng quay đầu nhìn thoáng qua Hứa Nham, hoàn toàn đối mặt với ánh mắt Hứa Nham, cô sửng sốt một chút, dương môi hướng hắn cười cười.

Rất kỳ quái.

Rõ ràng lần trước hai người gặp mặt thời gian cũng không nhiều, nhưng là…… Lúc này, khi đối mặt với hắn sự tiếc nuối đã không còn như trước nữa.

Ngược lại……

Ánh mắt lại lưu luyến một người bên kia.

Anh ngồi ngay ngắn ở khu nghỉ ngơi hơi hơi nghiêng người cùng Mai Ân tiên sinh nói cái gì, thân hình đĩnh bạt, phong tình vạn chủng, kia là từ khi cô sinh ra, cô có thể cảm nhận được sự áp bách từ xa.

Anh như cảm nhận được có ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình, đột nhiên ghé mắt, từ rất xa nhìn cô một cái. Ánh mắt kia, thanh nhuận lương bạc, không có độ ấm.

Hạ Thiên Tinh tâm nhảy dựng, vội vàng quay mặt đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!