(10)
Khai giảng, trên diễn đàn trường học lại bùng nổ một tin tức.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nghe đồn "Tiểu tam chuyên nghiệp", "Hồ ly tinh" Lâm Điềm đã có bạn trai mới, là một anh chàng trẻ tuổi cực kỳ đẹp trai hơn nữa còn rất bám người. Khi Lâm Điềm đến giảng đường học thì anh ta sẽ ngủ bên cạnh Lâm Điềm, một bước cũng không rời.
Bài đăng còn kèm theo vài bức ảnh chụp, trong ảnh là Huyền Huy mặc áo phông trắng nằm ghé vào bàn cuối cùng cạnh cửa sổ, hai mắt nhắm hờ, hàng mi dày và dài, sống mũi thẳng tắp, làn da trắng như sứ được bao bọc bởi ánh nắng ấm áp, kèm theo hiệu ứng ánh sáng nhẹ, ngay cả những idol đang hot cũng không thể so được với anh.
Comment ở bên dưới có người thì hâm mộ, có người lại ghen ghét, thậm chí là thọc gậy bánh xe một cách công khai, xen vào vài câu nói khó nghe như: "Kỹ năng giường chiếu của Lâm Điềm phải tốt thế nào thì mới có thể lừa gạt được anh chàng cực phẩm như vậy tới tay" và còn nhiều lời nói quá đáng khác… Còn có một cái comment là: Lâm Điềm là hồ ly tinh, biết yêu thuật nên mới có thể quyến rũ được nhiều đàn ông như vậy.
Đây là bình luận của nick Trần Na, nhưng rất nhanh nó đã bị các bình luận khác đạp xuống, không thể tạo nên được chút sóng gió nào.
Lâm Điềm rời khỏi diễn đàn, cô nhìn Huyền Huy đang ngồi trên sa lon xem TV một lúc thật lâu rồi chợt nói: "Huyền Huy, bắt đầu từ ngày mai anh không cần đi học cùng tôi nữa đâu."
Bị nhiều người bàn tán ngấp nghé như vậy làm cô cảm thấy rất luyến tiếc.
Huống chi mấy ngày nay, cô luôn có cảm giác có người lén theo dõi mình và Huyền Huy.
Huyền Huy ngờ vực, nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu hỏi lại: "Vì sao?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Không vì sao hết. Chỗ này ở ngay cạnh trường học thôi, tôi tan học xong sẽ lập tức về ngay, sẽ không làm ảnh hưởng tới anh." Thấy Huyền Huy không đáp lại, Lâm Điềm thấy áy náy vì sự ích kỷ của mình, ngón tay cô lục lọi hồi lâu rồi lấy được hai viên kẹo sữa to hình thỏ trắng từ trong túi ra đưa cho Huyền Huy, "Ngoan, có ăn kẹo không?"
Đây là lần đầu tiên Huyền Huy từ chối đồ ăn của cô, dáng vẻ rũ mắt xuống trông càng cô đơn hơn.
……
"Kể đi, ngày hôm đó xảy ra chuyện gì vậy?" Trong quán cà phê, Vu Đình Đình nhắc đến vụ va chạm xảy ra trong ký túc xá, "Chuyện lúc ấy là thế nào hả? Hình như bạn trai của cậu lao tới búng ngón tay một cái mà ngực cậu đã sáng bừng lên, hai người Trần Na kia bị bắn ra ngoài, như thể là có siêu năng lực ấy! Thật ra mà nói, có phải các cậu là kẻ hủy diệt xuyên từ thế giới tương lai tới đây không?
Hay là vị anh hùng giấu mặt nào đấy?"
Lâm Điềm dùng thìa nhỏ khuấy loạn cốc cà phê, chống cằm thở dài: "Đình Đình, mình không biết nên kể thế nào cả, cậu đừng hỏi nữa."
"Được, không nói đến chuyện này nữa, vậy nói về anh chàng đẹp trai kia đi." Tâm hồn buôn chuyện của Vu Đình Đình bùng cháy, cô ấy ghé sát phía trước hỏi, "Hai cậu ở chung đúng không? Lừa được anh bạn trai soái ca từ khi nào thế, Điềm Điềm của mình lợi hại quá đi! Này, anh ấy còn có anh em trai nào khác nữa không, giới thiệu cho mình một người với!"
"…" Lâm Điềm mở miệng nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, đầu óc rối mù cả lên, chính cô cũng không biết quan hệ của mình và Huyền Huy là gì, hay là cô đang mong đợi một mối quan hệ thế nào.
"Mình không biết, hình như mình thích anh ấy thật rồi…" Lâm Điềm nói, "Nhưng anh ấy lại chẳng biết gì cả, chỉ là trời xui đất khiến mới bị buộc cùng một chỗ với mình thôi."
Vu Đình Đình không hiểu nổi đành từ chối hiểu, xách hai cái túi lớn đến cạnh Lâm Điềm: "Mình mang những bộ quần áo và giày dép còn mặc được cho cậu này, còn sách vở và tài liệu thì mai mình sẽ cầm đến lớp cho. Đừng lo Lâm Điềm, tự tin lên đi, các cậu cũng đã ở chung rồi thì chắc chắn anh chàng siêu đẹp trai kia thích cậu mà!"
"Thích mình?" Nếu yêu quái cũng hiểu được thích là cái gì thì lại tốt quá.
6 rưỡi chiều, cô tạm biệt Vu Đình Đình rồi trở về từ quán cà phê, đến cổng tiểu khu thì lờ mờ nhìn thấy ánh sáng lướt nhanh qua, tiếng răng rắc vang lên tựa như tiếng cửa chớp.
Lâm Điềm cảnh giác xoay người nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đội mũ nồi vụt đến góc tường.
Cô nhíu mày, tiến tới chỗ góc tường túm lấy Trần Na đang cầm điện thoại chuẩn bị lén bỏ trốn.
"Làm cái gì thế? Mày thả tao ra!" Trần Na ngoài mạnh trong yếu giãy mạnh tránh khỏi Lâm Điềm.
"Cô là người theo dõi tôi và Huyền Huy mấy ngày nay?" Lâm Điềm hỏi.
"Tao chẳng hiểu mày đang nói gì cả… Cút ra!" Trần Na đẩy Lâm Điềm ra định bỏ chạy.
"Muốn đi cũng được, nhưng phải xóa thứ trong điện thoại đi đã." Lâm Điềm túm chặt lấy tay Trần Na.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!