Chương 31: (Vô Đề)

Lúc ấy Trình thanh hận không thể đào một cái hố để chui vào, vừa thẹn lại vừa bực, cô tức giận đến mức suốt ba ngày liền không thèm để ý đến anh.

Nhưng mà mỗi lần nhìn thấy gương mặt tuấn tú lạnh nhạt kia, trong đầu liền lập tức hiện ra một màn lúc ở dưới cầu thang kia.

Đáy mắt anh đọng ánh nước, biểu tình gần như ôn nhu, đôi môi tựa như cánh hoa hồng đỏ bừng mê người.

Tư vị được đôi môi kia hôn lên.

Cô đã ảo tưởng vô số lần.

Anh hôn Mộc Miên.

Lúc ấy Trình Thanh nhìn thấy một màn như vậy cả người liền run rẩy, tận đáy lòng chính là ghen ghét, không cam lòng, cùng căm hận, còn có sự hâm mộ khó có thể thừa nhận.

Đúng vậy, cô hâm mộ muốn chết.

Hâm mộ muốn biến thành Mộc Miên, được anh đối đãi thân mật như thế.

Anh thực nhanh liền rời đi, sau đó cắn môi dựa vào lan can nở nụ cười.

Đây là lần đầu tiên Trình Thanh thấy anh cười, anh cười rộ lên đẹp cực kỳ.

Mắt đuôi hơi cong, khóe miệng giương cao, con ngươi xinh đẹp phảng phất chút nước, cả khuôn mặt đều sinh động lên.

Như là bức họa thần tiên không giống người phàm, đột nhiên từ bên trong nhẹ nhàng đi ra.

Trình thanh ngừng rồi lại hô hấp, bị một màn này kinh diễm nói không ra lời.

Tưởng tượng đến hình ảnh kia, trình thanh liền nháy mắt cảm thấy, tất cả lạnh nhạt, đều không tính là gì.

So với cái đó, có thể có được anh, dụ hoặc càng thêm làm người khó có thể cản lại.

Cho nên không quá mấy ngày, lớp một lại lần nữa phát hiện, Trình Thanh như cũ thập phần cố chấp, kiên định tiếp tục đưa bữa sáng cho anh, tìm anh nói chuyện ——

Nhưng lại không dám đi theo anh cùng về nhà.

Rốt cuộc bởi vì loại chuyện theo dõi một nam sinh mà vào cục cảnh sát, cũng quá mất mặt.

Thời điểm Mộc Miên mở cửa, Lâm Mộ An đã nằm ở trên sô pha chơi di động, nghe được động tĩnh, anh cũng không ngẩng đầu lên một chút, bản thân lại bấm bấm màn hình.

"Mình về rồi.

"

Mộc Miên như cũ cùng anh chào hỏi.

Như dự kiến cũng không có ai trả lời cô.

Cô theo thói quen đổi giày, sau đó đi đến nhà bếp nấu cơm.

Cơm nước xong, tắm rửa xong, hai người theo thường lệ ở phòng khách làm bài tập, thoạt nhìn tâm tình của anh không phải đặc biệt tốt, mặt vô biểu tình thần sắc đạm mạc.

Trong khoảng thơi gian gần đây anh vẫn luôn là như vậy.

Từ khi Mộc Miên ở trường học bắt đầu xa cách anh.

"Đề này là làm như thế này …"

"Nơi này thêm một đường thẳng phụ, đúng, giỏi quá…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!