Trì Bân là một người bận rộn, buổi sáng anh còn có một buổi chụp ảnh chân dung ngoài trời, hàn huyên với Hạ Tuyên Dương một hồi thì anh đã phải đi: "Về sau liên hệ qua Wechat nhé."
Hạ Tuyên Dương: "Được rồi, bai bai."
Đặt Cocacola ở trong chén giữ ấm, nhiệt độ hơi lạnh được duy trì rất ổn định, chỉ là không còn cái cảm giác kí©h thí©ɧ vị giác khi vừa mới mở nắp chai như trước.
Hạ Tuyên Dương lại rót thêm hai cốc nữa, cảm thấy hay là sau này đổi thành uống nước sôi hoặc là nước chanh đi.
Không phải là Hạ Tuyên Dương đột nhiên không thích uống mấy loại nước nhiều năng lượng nữa, mà là vì anh chợt nhớ tới lúc nãy ở trên sân khấu mình đã làm ra một động tác vũ đạo với độ khó cực kỳ cao, anh bỗng nhiên cảm thấy trên hai chân xuất hiện những cảm giác đau ngứa khá là nhỏ, trong cỗ đau đớn là cảm giác ngứa ngáy, từ da thịt thẩm thấu đến từng chỗ sâu, dường như sâu vào tận xương tủy...
Có thể là vì nguyên thân luyện nhảy không đủ nhiều nên thân thể không thể quen được với cường độ như vậy.
Cũng có thể là bởi vì thân thể này đã hơi yếu ớt, cần phải bảo dưỡng một chút?
Nhưng mà cho dù thân thể xuất hiện hiện tượng khó chịu thì Hạ Tuyên Dương vẫn có thể dựa vào kinh nghiệm sân khấu nhiều năm và tâm lý cường đại của mình để cưỡng ép khắc phục sự khó chịu này, biểu hiện ra trình độ kinh diễm khiến người ta phải trầm trồ.
Cuối cùng cũng không làm mất mặt thanh danh main dancer mạnh nhất trong nhóm nhạc nam hàng đầu ở thế giới song song của anh.
Đương nhiên, cũng bởi vì Hạ Tuyên Dương biết tình cảnh bây giờ của mình rất gian nan nên anh nhất định phải nắm chắc mỗi một lần cơ hội có thể đi lên sân khấu.
Cũng may, cuối cùng hiệu quả không tệ lắm. « Come on! Come on! » nổi tiếng là một chương trình thích gây sự, không sợ đắc tội với người nào cả, nên mấy phần liên quan đến anh có lẽ sẽ không bị cắt đi đâu.
Hạ Tuyên Dương cẩn thận cử động hai chân, hiện tại anh đã không còn cảm thấy bất luận cảm giác gì gọi là không thoải mái nữa rồi, nhưng mà anh cũng không thể phớt lờ việc này được.
Ra khỏi đài truyền hình, Hạ Tuyên Dương nhìn lên hành trình của mình. Xế chiều hôm nay và buổi sáng ngày mai đều không có lời mời, người đại diện yêu cầu anh là ở nhà đọc kịch bản « Kẹo cầu vồng », muốn Hạ Tuyên Dương vào buổi chiều ngày mai sẽ đến thử sức tranh thủ lấy được một vai nam phụ trong bộ phim đó.
Hồi tưởng lại cuốn tiểu thuyết, nam chính của bộ phim « Kẹo cầu vồng » làm lại này chính là Hạ Gia Ngôn, nữ chính là một nữ minh tinh mới từng phẫu thuật thẩm mỹ.
Hơn hai tháng sau khi bộ phim truyền hình này vừa mới quay xong. Lúc bắt đầu đến ngày tuyên truyền thì nữ chính kia lại bị tuồn ra drama chen chân vào cuộc hôn nhân của một đôi vợ chồng điển hình nổi danh trong ngành giải trí, còn bị nổ ra cảnh thân mật trên giường nhà trai, làm liên lụy đến mức bộ phim này cũng không thể qua được tɧẩʍ ɖυyệt để được phát sóng.
Chỉ có nam chính Hạ Gia Ngôn là được lợi từ việc này, không những quá trình quay phim này có thể giúp diễn xuất từ hạng đồng của anh lên được đến hạng hoàng kim, còn dựa vào việc bán thảm mà thu được một lượng lớn fan, fan hâm mộ cũng vô cùng trung thành với anh. Sau đó, Nghiêm Tu Lãng còn lấy cho anh môt xuất làm nam phụ của một bộ phim truyền hình cổ trang chế tác lớn để được đền bù.
Hạ Tuyên Dương không muốn xen vào mấy việc rắc rối này.
Ở ghế sau xe bảo mẫu, Hạ Tuyên Dương dùng cái gương nhỏ loại xách tay, dùng khăn ướt trang điểm bắt đầu tự mình tẩy trang, nói với Tiểu Ô: "Buổi sáng ngày mai em tới đón anh, anh phải đi đến bệnh viện một chuyến."
Tiểu Ô: "Anh Dương, làm sao vậy. Đang êm đẹp, tại sao anh lại muốn đi đến bệnh viện?"
Hạ Tuyên Dương: "Chỉ là muốn kiểm tra cá nhân thôi, em cũng đi cùng đi. Nửa năm định kỳ kiểm tra sức khoẻ một lần, coi như là phúc lợi nhân viên."
Tiểu Ô nghe thấy là cậu ta cũng có phần, lập tức cảm thấy rất vui, "Được rồi, đi đến bệnh viện nào?"
Lỡ như có bệnh thì phải sớm phát hiện sớm trị liệu, nếu như không có khuyết điểm gì thì làm kiểm tra sức khoẻ cũng có thể an tâm hơn.
Hạ Tuyên Dương điều tra một chút, phát hiện ở gần chỗ công ty của anh có một bệnh viện top 3 khu vực, là một bệnh viện có tiếng là tiêu phí cá nhân vô cùng cao...
Hạ Tuyên Dương thẳng thắn nói: "Đương nhiên là bệnh viện đứng đầu thành phố rồi, ổn thỏa, đáng tin cậy!"
Cùng kiểm tra các hạng mục sức khoẻ, bệnh viện top ba thì vài nghìn, bệnh viện tư thì hơn vạn... Có số tiền này, tại sao anh không lấy số tiền trung gian đó ra, lấy ra mua thịt ăn không phải sẽ ngon sao?
Tiểu Ô vốn muốn nói, nhưng như vậy có phải sẽ không quá phù hợp với thân phận tiên nam giàu có của ngài hay không... Nhưng nhớ tới lời Hạ Tuyên Dương mới nói buổi sáng hôm qua, đó là anh đã thay đổi hình tượng, về sau sẽ đi trên con đường hòa đồng thân thiện một chút.
Tiểu Ô do dự: "Như vậy có phải là quá hòa đồng thân thiện rồi hay không, lỡ bị người ta nhận ra thì phải làm sao bây giờ?"
Hạ Tuyên Dương: "Thật sự sẽ có người nhận ra tôi sao? Vậy thì quá là tốt, tôi chỉ sợ đi trên đường cái, sẽ không có ai nhận được ra tôi."
Tiểu Ô: ...Lúc này gần mười một giờ, ngay vào lúc Hạ Tuyên Dương dự định đi đến cửa hàng, dùng thẻ tín dụng phụ lấy được từ ông chồng hời để mua sắm trắng trợn một đợt thì trong lúc đang ăn, anh đột nhiên nhận được tin nhắn từ Wechat của Nghiêm Mẫn Hành.
—— "Giữa trưa có rảnh thì trở về, ông nội gọi chúng ta về nhà chính ăn cơm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!