Chương 46: (Vô Đề)

Câu chuyện về tần suất "Ăn cá" của Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành đã tạm thời có được thỏa thuận.

Nghiêm Mẫn Hành nhìn tiểu nhân ngư nhà mình rõ ràng đã bị mấy ngày nay liên tiếp bị anh hành hạ mệt lả cả người, nên chỉ thỏa hiệp trước rằng: "Vậy tối nay làm một lần thôi, chuyện sau này thì để về sau căn cứ vào tình huống thực tế rồi quyết định."

Nếu như công việc Hạ Tuyên Dương kết thúc quá khuya, ngày kế tiếp cũng phải có công việc với lúc sớm thì Nghiêm Mẫn Hành dù có muốn ăn cá như thế nào, chắc chắn cũng không đành lòng để tiểu nhân ngư nhà mình quá mức mệt nhọc hay vất vả.

Nếu như công việc không quá là nhiều... Ừm, nhàn rỗi gì cũng là nhàn rỗi ... có cá vì sao không ăn chứ?

Hạ Tuyên Dương cũng biết là Nghiêm Mẫn Hành cấm dục suốt hai mươi mấy năm bây giờ mới được ăn mặn, nếu muốn anh trở lại những ngày tháng còn ăn chay hoặc là chỉ có thể uống chút canh thì rất không thực tế nên chỉ có thể tạm thời thỏa hiệp.

Hơn nữa, chính bản thân anh cũng được trải qua nhiều ngày vui sướиɠ như uống thập toàn đại bổ thang, dù có quay lại cũng không được.

Nhưng mà dù gì cũng vừa trải qua liên tiếp sáu ngày, cho nên sau đó tốt nhất là giảm xuống còn năm ngày, về sau thì chỉ còn ba bốn ngày, ít nhất cũng phải để anh điều chỉnh lại, cuối cùng thì dần chậm rãi làm quen đã.

Lúc này mới hơn tám giờ tối, Hạ Tuyên Dương nghiêm túc cự tuyệt lời mời sớm trở về phòng để "Nghỉ ngơi" của Nghiêm Mẫn Hành.

—— Đã nói là tối nay chỉ ăn cá một lần, vậy bây giờ nói về sớm, chẳng lẽ là muốn một lần ăn cá hết hai đến ba giờ luôn hay sao?

Hạ Tuyên Dương mở ti vi, xem kỳ thứ hai của chương trình « Mùa Nhân Ngư Yêu Nhau ».

Mấy ngày trước đây, trong đầu Hạ Tuyên Dương đều là chuyện ăn cá, trong hai ngày tiếp theo làm việc, anh cũng phải toàn lực nhẫn nại chịu đựng những phản ứng rất nhỏ do kỳ tìm phối ngẫu mà ra. Anh cũng không có tâm trạng xem mấy cảnh tình tứ mà anh và Nghiêm Mẫn Hành biểu hiện ra ở trong chương trình nữa.

Bây giờ cuối cùng cũng đã bứt đi phần nào ảnh hưởng của kỳ tìm phối ngẫu rồi, ngày mai sẽ phải tiếp tục quay kỳ thứ ba, Hạ Tuyên Dương cảm thấy mình nên nhìn thành phẩm kỳ thứ hai xem thế nào.

Đương nhiên, tiếng vọng của kỳ thứ hai cũng rất không tệ, việc này mấy ngày trước ở trên Wechat Mai Hân đã nói với Hạ Tuyên Dương rồi, chỉ là lúc đó anh đang ở trong giai đoạn mà phản ứng kỳ tìm phối ngẫu lên cao nhất nên rất bận rộn, nhìn qua rồi nhưng cũng quên ngay.

Lần trước quay kỳ thứ hai.

Lúc mà đội của Hạ Tuyên Dương và Nghiêm Mẫn Hành cuối cùng cũng đã hoàn thành nhiệm vụ chọn phòng ở Chu Trấn, chờ bọn họ trở lại biệt thự nghỉ ngơi thì đã là một giờ chiều.

Hơn ba giờ chiều, năm đôi khách quý bị nhân viên công tác gọi đến biệt thự số sáu tham gia một trò chơi nhỏ.

Trò chơi này và trò chơi lần đầu tiên lúc chia biệt thự khá là giống nhau, đó là để mấy đôi khách quý trả lời những câu hỏi liên quan đến sở thích của mình và bạn đời, đều là khảo nghiệm độ quen thuộc và ăn ý.

Đầu tiên tổ chương trình tách mấy đôi khách quý ra, nhân ngư một phòng, không phải nhân ngư ở một phòng.

Nhân viên công tác lấy ra năm tấm thẻ thổ lộ màu hồng, để cho năm vị khách quý nam không phải nhân ngư sao chép một bản thơ tình có thể biểu đạt rõ ràng nhất tâm ý của bọn họ với bạn đời của mình.

Cuối cùng bài thơ mà bọn họ sao chép ra, sẽ được người chủ trì Cổ Đức đọc ra, để năm vị khách quý nhân ngư suy đoán ra cái nào là của cp nhà mình chọn, sau đó sẽ viết lên tấm thẻ thổ lộ. Đồng thời cũng cho các nhân ngư được nhìn vào chữ viết để phân biệt xem bức thơ tình nào là cp nhà mình sao chép.

Đoán đúng một lần cộng 3 điểm, cả hai lần cộng 10 điểm.

Mà ở một gian phòng bên ngoài, các khách quý nhân ngư cũng nhận được một nhiệm vụ độ khó cao hơn rất nhiều —— bọn họ sẽ được nhận năm tờ giấy trắng, nhiệm vụ là vẽ về những kỷ niệm giữa họ và bạn đời / người yêu của họ lên phía trên đó.

Sau đó còn phải dùng lời ghi chép giấy, để viết lên ngụ ý của tấm hình vẽ.

Sau khi vẽ xong đưa cho mấy vị nam khách quý phòng bên cạnh xem, trước hết để cho bọn họ đoán xem bức hoạ nào là cp nhà mình vẽ, sau đó sẽ đoán ngụ ý.

Cũng giống như bên kia, đoán đúng một lần cộng 3 điểm, cả hai lần cộng 10 điểm.

Chưa hề học qua vẽ tranh, Hứa Tư Tư vẻ mặt ngơ ngác, cô là người đầu tiên nhấc tay, đưa ra kháng nghị với người chủ trì Cổ Đức đang chỉ đạo ở chỗ bọn họ: "Tôi không có kỷ niệm gì với Đoạn Anh Dã cả, có thể lựa chọn không vẽ được không?"

Cổ Đức cười tủm tỉm nói: "Bỏ quyền thì sẽ bị trừ 10 điểm!"

Hứa Tư Tư hùng hùng hổ hổ: "Không thể nào, mấy người đúng là ma quỷ!"

Biết được là kết quả cuối cùng của trò chơi này sẽ liên quan đến việc bữa tối hôm nay bọn họ có thể ăn cái gì, một người đã liên tục hai vòng trò chơi hoặc là đứng hạng chót hoặc là đứng hạn áp chót từ tối hôm qua và buổi trưa hôm nay chỉ ăn được có hai bữa màn thầu kết hợp với dưa muối là Hứa Tư Tư tỏ ra đau khổ vô cùng, bắt đầu trầm tư suy nghĩ xem nên vẽ cái gì.

Thẩm Thiều Quang cũng không vẽ đẹp, nhưng mà anh và Tông Lỗi ở cùng nhau nhiều năm như vậy, có rất nhiều hồi ức chung. Anh hơi hơi suy nghĩ, liền cầm bút chì lên, bắt đầu vẽ vẽ tẩy tẩy lên trên tờ giấy trắng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!