Hạ Tuyên Dương nhìn lên TV cảnh Tông Lỗi mớm nước quả cho Thẩm Thiều Quang, còn anh và Nghiêm Mẫn Hành thì đút cho nhau ăn...
Sau đó, ở trước mặt mọi người hôn nhau, anh còn gọi Nghiêm Mẫn Hành là chồng.
Comment ——
"A a a, hai đôi này quá là ngọt mà!"
"Lượng đường hôm nay nhận được thực sự là vượt quá chỉ tiêu rồi, cảm giác sắp bị bệnh tiểu đường mất."
"Sắp đến tết rồi! Cùng ship CP thôi!"
"Dáng vẻ háo thắng của Nghiêm tổng và anh Tông cũng thật là quá đáng yêu, ha ha ha ha!"
Ngoài màn hình, Nghiêm Mẫn Hành nói với Hạ Tuyên Dương: "Hiện tại, chúng ta cũng làm những chuyện giống như trong màn hình đi."
Anh thực sự muốn làm lại những chuyện mà lúc chương trình mình không thể làm tới.
Nói xong, Nghiêm Mẫn Hành cầm lấy một quả mận đã bỏ đi cuống, cho vào trong miệng nhai, rồi hôn thiếu niên trong ngực, nhét phần thịt ngọt hơi chua đó cho Hạ Tuyên Dương.
Hạ Tuyên Dương còn chưa kịp cảm nhận được vị quả ở bên trong miệng thì môi lưỡi của anh đã bị quyện lại cùng một chỗ với quả mận rồi. Sau đó bị Nghiêm Mẫn Hành dùng sức mυ"ŧ hôn, giống như là muốn nuốt luôn cả anh cùng đống thịt quả kia vào trong bụng luôn vậy.
Hạ Tuyên Dương nức nở muốn đẩy Nghiêm Mẫn Hành ra nhưng lại bị anh gắt gao giữ cái ót lại, chỉ có thể bị ép phải tình nguyện tiếp nhận nụ hôn ôn nhu mà mãnh liệt của người đàn ông.
Người đàn ông này và người đàn ông ngồi ở trên xe lăn ở trên màn hình chỉ dám giả vờ lấy cớ lau miệng cho anh, ngây thơ hôn anh mấy cái "chụt chụt" hoàn toàn không giống nhau chút nào cả.
Trước ống kính, tình yêu mà Nghiêm Mẫn Hành dành cho Hạ Tuyên Dương là khắc chế, là ẩn nhẫn.
Nhưng trong hiện thực, người đàn ông đã không bị cái xe lăn phong ấn và cái ống kính đe dọa liền hóa thân thành một con sói đói đói khát. Hạ Tuyên Dương rất hoài nghi, nếu cứ tiếp tục như thế này thì tối nay anh có bị ăn hết hay không đây...
Một hồi lâu sau, trên màn hình, chương trình đã đổi cảnh sang phía Nghê Thục Tử và Phong Nhạc.
Nghê Thục Tử có kỹ năng nấu ăn rất tốt, Phong Nhạc làm trợ thủ cho bà ấy, hai người phối hợp rất ăn ý.
Nhưng mà bầu không khí giữa hai người lại hơi quá an tĩnh.
Lúc này, Nghiêm Tu Lãng và Hạ Gia Ngôn cầm hai gói mì tôm của bọn họ rồi đến đây xin ở nhờ.
Hạ Tuyên Dương đẩy Nghiêm Mẫn Hành: "Anh Hành, em muốn xem chương trình..."
Nụ hôn của Nghiêm Mẫn Hành từ mưa rào cuồng phong, chậm rãi chuyển sang nhẹ nhàng, nhưng anh vẫn không quá thỏa mãn, nói: "Dương Dương vẫn nghĩ là tôi thèm đuôi cá của em sao..."
Hạ Tuyên Dương trừng mắt nhìn anh: "Chẳng lẽ không đúng sao?"
Nghiêm Mẫn Hành mặt không đổi sắc nói: "Vốn đã không phải vậy rồi, nhưng mà gần đây, quả thực là tôi càng ngày càng thèm. Dương Dương muốn xem chương trình thì mau biến ra đuôi cá cho tôi sờ đi."
Hạ Tuyên Dương không nói gì, cũng không biết sao người đàn ông này có thể nghiêm túc nói ra những thứ không đứng đắn như thế.
Nhưng mà, mấy ngày nay anh quay phim bận quá, quả thực đã rất lâu rồi không biến trở về hình thái nhân ngư thân mật cùng với Nghiêm Mẫn Hành, đến cả kem dưỡng đuôi mà anh cũng lười bôi, còn trực tiếp ngâm mình trong bồn tắm để tăng thêm tinh dầu bảo vệ cho đuôi nữa.
Hạ Tuyên Dương cũng hùng hùng hổ hổ nói lại: "Đồ dê xồm!"
Nhưng thân thể thì lại rất thành thật, kéo một cái chăn nhỏ đặt ở trên ghế sa lon, che hai cái chân lại, sau đó, sau mấy tiếng sột soạt, anh đã cởi xong cái quần ngủ rộng rãi và cái qυầи иᏂỏ in hình cá voi xuống ở trong cái chăn...
Hạ Tuyên Dương chỉ lo lắng, nếu mình không thể biến thành hình thái đuôi cá thì tay của người đàn ông này sẽ không thể nào thành thật quy củ được. Hình thái đuôi cá, so với hình thái hai chân còn an toàn hơn một chút, chí ít là những bộ vị yếu ớt cũng đã có lân phiến che chở, nếu anh không muốn làm tới thì Nghiêm Mẫn Hành cũng chỉ có thể nhìn đống vảy cá mà bất lực.
Không bao lâu sau, đuôi cá xinh đẹp màu băng lam mà rất nhiều người xem ở phần bình luận mong muốn được nhìn thấy đã xuất hiện ở trước mắt Nghiêm Mẫn Hành.
Nghiêm Mẫn Hành tiếp tục ôm thiếu niên đã biến thành hình thái nhân ngư vào trong ngực, đôi tay lên xuống, v. uốt ve lân phiến tinh tế tỉ mỉ bóng loáng trên đuôi cá.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!