Hai người này ngủ một phát đến tận hơn hai giờ chiều mới tỉnh.
Bầm đen dưới mắt Nghiêm Mẫn Hành đã phai nhạt đi rất nhiều.
Lúc hai giờ rưỡi, nhân viên công tác của chương trình tới gõ cửa nói là buổi chiều có nhiệm vụ thi đấu, toàn bộ khách quý vào ba giờ sẽ tập hợp ở biệt thự số sáu.
Hạ Tuyên Dương tóc xõa, nhìn hơi lộn xộn. Anh dụi dụi con mắt, hỏi chị gái đến truyền lời: "Xin hỏi là nhiệm vụ thi đấu gì vậy? Có thể tiết lộ ra không?"
Chị gái truyền lời lập tức bị mỹ nhân vừa mới tỉnh ngủ của mỹ thiếu niên tóc dài gần trong gang tấc bạo kích, nói: "Là nhiệm vụ thi đấu loại trong nước, anh có thể mang theo áo tắm của mình. Đương nhiên, nếu như anh không chuẩn bị thì tổ chương trình đến lúc đó sẽ cung cấp một cái hoàn toàn mới cho anh..."
Chuyện này vốn dĩ sẽ không được báo trước cho khách quý biết.
Nhưng nghĩ đến việc bạn đời của Hạ Tuyên Dương là Nghiêm tổng đi lại không tốt, nhiệm vụ này đối với tổ bọn họ mà nói hẳn là sẽ vô cùng khó nên chị gái mới nói.
Hạ Tuyên Dương gật đầu một cái, tặng cho chị gái một nụ cười sáng lạn: "Được rồi, cảm ơn."
Về phòng, Hạ Tuyên Dương mở rương hành lý ra, cho áo tắm, quần bơi và cả áo choàng tắm vào trong cái túi tối màu.
Nghiêm Mẫn Hành chua xót nói: "Thật sự không muốn để cho bọn họ được trông thấy đuôi cá của em... Muốn giấu Dương Dương đi, chỉ để một mình tôi nhìn mà thôi."
Nếu như là lúc trước, Hạ Tuyên Dương sẽ cảm thấy Nghiêm Mẫn Hành quá mức bá đạo. Nhưng bây giờ, đặt mình vào hoàn cảnh của anh ấy suy nghĩ một chút, anh cũng rất không muốn người khác được nhìn thấy dáng người hoàn mỹ của Nghiêm Mẫn Hành.
Anh nâng người lên, hôn một cái lên cằm Nghiêm Mẫn Hành, nói: "Bọn họ cũng chỉ có thể nhìn, mà anh thì là người duy nhất được sờ."
Nghiêm Mẫn Hành quả nhiên đã bị dời lực chú ý, hơi u oán nói: "Tôi đã vài ngày không được sờ đuôi cá rồi."
Hạ Tuyên Dương: "Tối nay anh giúp em bôi kem dưỡng đuôi đi..."
Nghiêm Mẫn Hành không thể chịu được, ép Hạ Tuyên Dương lên trên vách tường, dùng sức hôn lên cánh môi mềm mại kia.
Anh còn mυ"ŧ một cái lên phần xương quai xanh của Hạ Tuyên Dương như đánh dấu chủ quyền.
—— Đỡ để cái tên Nghiêm Tu Lãng còn ngồi đó mà tưởng tượng, đồ ăn trong chén đã có còn nhớ đồ ăn trong nồi người khác.
Hạ Tuyên Dương cũng không cam chịu yếu thế, lập tức để lại một cái dấu răng rõ ràng lên trên chỗ gần hầu kết của Nghiêm Mẫn Hành.
Dính một hồi lâu, thấy sắp đến thời gian tập hợp rồi, hai người mới tách nhau ra.
Hạ Tuyên Dương buộc mái tóc dài lên thành đuôi ngựa cao, rửa mặt, đẩy xe lăn Nghiêm Mẫn Hành ra cửa.
Lúc bọn họ đi vào biệt thự số sáu, mấy đôi khách quý khác đều đã đến, tất cả mọi người đều mang theo áo tắm thay thế.
Hạ Tuyên Dương chú ý thấy, cái mũi của Nghiêm Tu Lãng hình như hơi đỏ, còn mắt của Hạ Gia Ngôn cũng hơi sưng sưng, khá là giống như vừa mới khóc.
Không phải đôi tình nhân giả tạo này cãi nhau xong rồi đánh nhau luôn đấy chứ?
Nhưng mà ngẫm lại, Hạ Gia Ngôn vì muốn leo cao mà có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào, cho dù có nhiều oán hận thì anh ta cũng không thể nào ra tay với Nghiêm Tu Lãng được.
Hạ Tuyên Dương không thèm nhìn bọn họ nữa.
Thẩm Thiều Quang hỏi: "Rốt cuộc là kiểu thi đấu như nào đây, không phải là muốn đám nhân ngư bọn tôi battle đuôi cá đấy chứ?"
Cổ Đức cười, nói: "Không đến mức battle, hình thái nhân ngư của các vị đều đẹp vô cùng, chắc chắn là đều muốn để khán giả thưởng thức một chút chứ nhỉ."
Lúc ký hợp đồng chương trình, bọn họ cũng từng thỏa thuận với nhau từ trước, đó là ít nhất phải dùng hình thái nhân ngư biểu diễn ra trước màn hình một lần.
Dù sao thì chương trình này cũng tên là « Mùa Nhân Ngư Yêu Nhau », mà người xem cũng là vì muốn được ngắm nhìn đuôi cá xinh đẹp nên mới để ý đến.
Đương nhiên, phí tham gia cũng hậu đãi hơn so với chương trình giải trí bình thường một chút.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!