Món ăn của quán cơm thân mật này thực sự là rất ngon.
Quan trọng nhất chính là còn có thể chọn phần to nhỏ tùy thích. Hạ Tuyên Dương chọn phần nhỏ trước, nếu cảm thấy thích thì sẽ gọi thêm.
Như vậy thì anh sẽ có thể nếm được nhiều loại món ăn hơn!
Hơn nữa có một vài món ăn phải trải qua quá trình xào nấu tương đối phức tạp nên cần phải đặt trước. Hôm qua lúc Nghiêm Mẫn Hành bảo Trần Xuyên đặt món trước thì đã dựa theo khẩu vị của Hạ Tuyên Dương chọn trước mấy món rồi.
Đương nhiên, đặc quyền có thể đặt trước món ăn trước một ngày, sau đó sẽ có thể đưa đến vào đúng lúc ăn, không phải là ai cũng có thể làm được, ngoại trừ Nghiêm gia Nghiêm Mẫn Hành thì cũng chỉ có ông cụ Nghiêm.
Hạ Tuyên Dương ăn vô cùng vừa lòng thỏa ý.
Khi anh đã ăn khá là no, Nghiêm Mẫn Hành bèn gọi phục vụ viên tới, ghi thẻ vàng của Hạ Tuyên Dương lại thành quyền hạn VIP, còn Hạ Tuyên Dương thì đi toilet.
Chỉ là, lúc Hạ Tuyên Dương vừa mới đến gần toilet nam thì đã thấy cách đó không xa bày một tấm biển hiệu là "Đang sửa chữa".
Anh hình như đã đi nhầm hướng, lúc phục vụ viên chỉ đường cho anh có nói là toilet của khách quý đang trong giai đoạn bảo trì.
Chỉ là lúc Hạ Tuyên Dương vừa mới quay người chuẩn bị đi thì liền nghe thấy trong một phòng toilet truyền ra một giọng nói có chút quen tai.
"Lý tiên sinh, anh, anh đừng làm loạn, tôi chính là người mà Nghiêm Tu Lãng thích đấy..."
Là giọng của Hạ Gia Ngôn.
Hạ Tuyên Dương không ngờ lại có thể đυ. ng phải anh ta ở chỗ này, nghe nghe, hình như là Hạ Gia Ngôn đang bị người nào đó quấy rối?
Hạ Tuyên Dương cau mày, bước chân lập tức nhẹ lại.
Nếu là những người không quen biết khác, anh cho dù không xông vào giúp một tay thì cũng sẽ chạy đi gọi bảo an giúp họ.
Nhưng người này là Hạ Gia Ngôn, trong nguyên văn, việc nguyên thân bị hủy dung, thất thân dưới tay một lão già hói đầu bụng bia cũng là bởi vì Hạ Gia Ngôn ác ý hãm hại.
Hạ Tuyên Dương không trả thù Hạ Gia Ngôn bởi vì chuyện chưa xảy ra đã là anh nhân từ lắm rồi, không thể nào còn muốn anh lấy đức báo oán được.
Hơn nữa, nơi này mặc dù là toilet vị trí vắng vẻ, nhưng nếu Hạ Gia Ngôn thật sự muốn xin giúp đỡ thì chỉ cần cao giọng thét lên là nhất định có thể dẫn người tới.
Một loạt ý nghĩ chỉ trong vài giây ngắn ngủi lóe lên trong đầu Hạ Tuyên Dương, anh rất nhanh đã nghe thấy một giọng nam xa lạ trẻ tuổi khác ở xa xa.
Anh lấy điện thoại ra, nhanh chóng mở chức năng ghi âm.
"Ha ha, em tưởng là tôi bị khờ à, nếu Nghiêm Tu Lãng thật sự để bụng đến em như vậy thì em cần gì phải vì một nhân vật nam sáu trong đoàn làm phim « Phá Phỉ » mà đến tận đây van xin tôi? Một tiểu minh tinh tuyến bảy tám giống như em, không có gia thế bối cảnh, trừ phi mẫu bằng tử quý, nếu không thì vĩnh viễn không cơ hội vào được cánh cửa Nghiêm gia đâu.
Chúng ta đều hiểu ý nhau, đã ở trước mặt tôi rồi em còn giả vờ đơn thuần cái gì?"
Tiếp theo đó là một tiếng khóa kéo rất nhỏ.
"Tôi cũng sẽ không làm đến cùng với em đâu, ở đây không có bao, tôi cũng sợ lỡ đâu làm em có con, em lại dây dưa với tôi. Thôi thì cứ dùng phía trên đi, phục vụ cho tôi dễ chịu, Lý Vạn Phi tôi sẽ lấy được nhân vật nam sáu trong « Phá Phỉ » cho em."
Hạ Gia Ngôn đưa ra lựa chọn rất nhanh, nhỏ giọng nói ra điều kiện: "Vậy anh phải cam đoan là không được nói chuyện ngày hôm nay ra bên ngoài..."
"Được, cam đoan không nói ..."
Sau đó là một loạt tình tiết dù có chi tiền tỷ cũng không thể thấy được ở trên Tấn Giang diễn ra.
Hạ Tuyên Dương cố chờ thêm một vài phút nữa, bên trong truyền ra những âm thanh càng ngày càng cay lỗ tai.
Lấy cái này làm nhược điểm để uy hϊếp Hạ Gia Ngôn cũng đủ để dùng rồi.
Hạ Tuyên Dương kết thúc ghi âm, sau đó lặng yên không một tiếng động rời đi, thay đổi tuyến đường đi đến khu toilet ở đại sảnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!