Chương 2: (Vô Đề)

Nghiêm Mẫn Hành chính là con cả của Nghiêm gia nổi tiếng quyền thế nhất Giang thành, cũng là người thừa kế thứ nhất của Nghiêm gia.

Mẹ Nghiêm Mẫn Hành là Lâm Thanh Ảnh xuất thân từ một gia đình quyền thế uy tín lâu năm ở thủ đô, năm đó gả cho cha Nghiêm Mẫn Hành là Nghiêm Khải Sơn, có thể nói là gả thấp.

Chỉ trong hơn hai mươi năm ngắn ngủi, Nghiêm thị có thể phát triển từ một gia đình giàu có bình thường trở nhà một trong năm tập đoàn quốc nổi tiếng nhất nước, thứ nhất là bắt nguồn từ của hồi môn phong phú của Lâm Thanh Ảnh, thứ hai cũng không thể thiếu được sự giúp đỡ của Lâm gia.

Chỉ là bây giờ, Lâm Thanh Ảnh đã hương tiêu ngọc vẫn, chức bà chủ Nghiêm cũng đã đổi thành người khác.

Lâm Thanh Ảnh chết vào năm Nghiêm Mẫn Hành bảy tuổi, bởi vì bệnh trầm cảm nên đã tự sát.

Chỉ qua nửa năm, bà chủ Nghiêm đương nhiệm, Đái Anh Huệ, từng là thư ký đắc lực của Nghiêm Khải Sơn đã tiến vào Nghiêm gia, còn mang theo một đứa con trai tên là Nghiêm Tu Lãng chỉ nhỏ hơn Nghiêm Mẫn Hành hai tuổi.

Nghiêm Khải Sơn lấy một lí do thoái thác với Lâm gia chính là ông ta không cố ý vượt quá giới hạn, do một lần đi xã giao ông ta lỡ uống say, đã nhầm Đái Anh Huệ thành Lâm Thanh Ảnh.

Trong đó có bao nhiêu phần thật giả thì không ai biết, chỉ là sau khi vào cửa, Đái Anh Huệ đối xử với cậu con riêng Nghiêm Mẫn Hành vô cùng hiền lành, thứ gì cũng để Nghiêm Mẫn Hành chọn trước, con ruột của cô là Nghiêm Tu Lãng, đến cả chi phí ăn mặc cũng phải kém Nghiêm Mẫn Hành một bậc.

Lúc Nghiêm Tu Lãng mười bảy, mười tám tuổi, là tuổi dậy thì chưa hiểu chuyện, còn nói rằng mình không muốn kế thừa gia nghiệp, muốn vào ngành giải trí hoạt động. Lúc đó Đái Anh Huệ rất vui vẻ đồng ý, giống như là không có chút mơ ước nào đối với gia nghiệp khổng lồ của Nghiêm gia.

Chỉ là, Hạ Tuyên Dương từng nhìn qua cuốn tiểu thuyết này thì biết rất rõ, tất cả mọi thứ Đái Anh Huệ làm đều là giả vờ, người đàn bà này xấu xa vô cùng. Thuở thiếu thời, Nghiêm Mẫn Hành từng bị bắt cóc hai lần, nửa năm trước, Nghiêm Mẫn Hành gặp phải tai nạn xe cộ, cũng là do người đàn bà này gây ra.

Đái Anh Huệ còn lấy danh nghĩa là xung hỉ, để lấy cho Nghiêm Mẫn Hành một nam thê là Hạ Tuyên Dương có gia thế hoàn toàn không xứng với Nghiêm gia, có thể nói là độc ác vô cùng!

Nghiêm Mẫn Hành là đại Boss kèm nhân vật phản diện trong tiểu thuyết, cũng không phải người dễ bị ức hϊếp. Anh đã sớm nhìn rõ bộ mặt thật của Đái Anh Huệ, anh đồng ý đăng ký kết hôn với Hạ Tuyên Dương chẳng qua chỉ là vì để Đái Anh Huệ buông lỏng cảnh giác.

Tóm lại, Hạ Tuyên Dương chính là pháo hôi bị cuốn vào trận chiến tranh đoạt gia sản ở Nghiêm gia, không cẩn thận thì sẽ bị ăn sạch không còn một khúc xương.

Trong cuốn tiểu thuyết, sau khi nguyên thân kết hôn, còn có ý đồ nɠɵạı ŧìиɧ với Nghiêm Tu Lãng. Về sau, anh bị nhân vật chính thụ là Hạ Gia Ngôn hủy dung, trên mặt có thêm một vết sẹo rất dài và xấu xí.

Sau khi Nghiêm Mẫn Hành nhìn thấy một loại hình ảnh nɠɵạı ŧìиɧ của anh thì lập tức ly hôn với anh, sau đó rút lui vốn đầu tư khỏi Hạ gia, đưa nguyên thân đến một "khu đèn đỏ" làm nhân viên phục vụ, yêu cầu là anh phải làm việc ở đó hết một tháng.

Nguyên thân dù có vết sẹo khó coi trên mặt, nhưng kết cấu thì vẫn còn đó, ngũ quan cũng vẫn rất tinh xảo, tư thái thì càng là cực phẩm, đương nhiên vẫn có rất nhiều người nhớ thương.

Trong khi đó, việc buôn bán của Hạ gia vì Nghiêm Mẫn Hành rút vốn nên đã gần như bờ vực phá sản, chính là lúc thiếu tiền.

Mà lúc này, Hạ Gia Ngôn còn sai người hạ thuốc vào nước uống của nguyên thân, rất nhanh, nguyên thân đã trao thân cho một tên đàn ông già nua giàu có...

Một tờ giấy trắng bị nhiễm một giọt nước bùn chính là tờ giấy lộn, nên dù có bẩn thêm nữa thì cũng không quan trọng, nguyên thân bắt đầu cuộc đời buông thả của mình.

Sau đó, anh liên tục qua lại với nhiều tên giàu có khác nhau, cuối cùng còn bị nghiện thuốc phiện, trong lúc tinh thần không được bình thường đã nhảy lầu tự sát.

Bởi vì Hạ Tuyên Dương đắc tội với anh em nhà họ Nghiêm, dù Nghiêm Mẫn Hành không ra tay đối phó với Hạ gia thì chính Nghiêm Tu Lãng cũng công khai biểu hiện sự chán ghét đó với Hạ Tuyên Dương.

Trên thương trường, rất nhiều người muốn lấy lòng Nghiêm gia, nên đã lấy Hạ gia ra để trút giận thay cho Nghiêm gia, cuối cùng công ty Hạ gia cũng phá sản.

Cha Hạ rơi vào cảnh bị siết nợ, còn đột nhiên biết được tin con trai chết, trực tiếp chết não, không thể cứu được, mẹ Hạ thì có bệnh tim, không bao lâu sau cũng đi theo.

Kết cục của Hạ Tuyên Dương khi đối đầu với nhân vật chính thụ Hạ Gia Ngôn có thể nói là vô cùng thảm thiết, không chỉ có bản thân anh mà kết cục cả gia đình cũng đều rất là bi thảm.....

Hạ Tuyên Dương hồi tưởng đến những tình tiết trong cuốn tiểu thuyết, lúc đến kết cục của nguyên thân mà anh cố ý lật xem, anh liền sợ hãi không thôi.

Anh cũng không biết tại sao mình lại xuyên vào Hạ Tuyên Dương này nữa, vậy thì linh hồn nguyên thân đã đi đâu rồi?

Cũng không biết hiện tại anh ta đã chết chưa, có thể trở lại thế giới cũ hay không?

Nhưng lỡ như thử trở về mà không trở về được, thì sẽ là đi đời thật sao?

Cho nên, dù Hạ Tuyên Dương rất muốn trở lại thế giới của mình thì cũng không dám thử nghiệm lung tung.

Hạ Tuyên Dương cảm thấy mình còn chưa sống đủ, tuyệt đối không thể để mình chết đi thê thảm như vậy được, càng không thể trở thành bàn đạp tình yêu trên con đường yêu đương của nhân vật chính công thụ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!