Uống xong Phật Nhảy Tường, cũng mới chỉ là năm giờ, dì Vương bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho bữa tối.
Ông cụ Nghiêm đã đi cùng lão Trương đi câu cá, hơn sáu giờ mới trở về.
Hạ Tuyên Dương vừa mới bị kí©h thí©ɧ sự thèm ăn nên không ngừng lại được, tiếp tục ăn điểm tâm mà dì Vương làm.
Dì Vương khéo tay, món điểm tâm làm ra có năm loại khẩu vị và hình dạng, có loại hoa hồng, có loại là trà lá xanh, có loại là sô cô la gấu nhỏ, sữa bò thỏ trắng, pudding xoài hình con cá.
Phối thêm nước dưa hấu tươi ép, Hạ Tuyên Dương ăn mỗi món điểm tâm một miếng, cảm thấy đều rất là ngon, trong đó cái mà anh thích ăn nhất chính là pudding xoài hình con cá, tươi non thoải mái vô cùng ngon miệng.
Hạ Tuyên Dương đột nhiên nhớ tới chuyện Mai Hân dặn dò anh phải chụp ảnh đăng lên Weibo hút fan.
Nhưng mấy đĩa điểm tâm này đã bị anh nếm qua, nếu chụp ảnh thì sẽ không còn đẹp nữa...
Hạ Tuyên Dương nhìn về phía Nghiêm Mẫn Hành ngồi bên cạnh đang ăn điểm tâm hình con thỏ, hỏi: "Đúng rồi, trước kia Trần Bá có chụp mấy bức ảnh chụp điểm tâm cho tôi, tôi có thể đăng lên Weibo không?"
Nghiêm Mẫn Hành: "Đương nhiên có thể. Cậu là minh tinh, có phải là còn muốn đăng mấy bức hình của mình lên luôn hay không? Có cần tôi giúp cậu chụp không?"
Trước kia, Nghiêm Mẫn Hành không chú ý gì đến ngành giải trí cả, cũng chỉ mới hai ngày này vì hiếu kỳ với Hạ Tuyên Dương nên anh mới cố ý download Weibo, còn đăng kí một nick, theo dõi Hạ Tuyên Dương, và cả của Nghiêm thị.
Hạ Tuyên Dương trước kia không hay đăng Weibo, thỉnh thoảng cũng có chụp một bức ảnh, trên đó đều là nét mặt tương đối chất phác hoặc là một nụ cười cứng ngắc, cảm giác không hề giống một Hạ Tuyên Dương vô cùng hoạt bát mà anh nhìn thấy chút nào.
Hạ Tuyên Dương cũng không lập tức đồng ý luôn, mà tỏ vẻ hoài nghi: "A, vậy kỹ thuật chụp ảnh của anh có ổn không?"
Phải biết, rất nhiều người con trai có kỹ năng chụp ảnh 360 độ toàn là góc chết, bạn gái cao 1m68 cũng có thể bị bọn họ chụp thành còn 1m58...
Mặc dù Hạ Tuyên Dương là thẳng nam, nhưng dù sao anh cũng xuất thân là thần tượng, lăn lộn ở ngành giải trí mười năm nên thẩm mỹ vẫn rất ổn.
Nghiêm Mẫn Hành: "Hồi học đại học thì từng học chụp ảnh rồi, thậm chí còn dành được mấy giải thưởng nhỏ, kỹ thuật cũng có thể coi là ổn."
Mặc dù anh hầu như đều chụp phong cảnh, rất ít khi chụp người và vật, nhưng phải kết hợp góc độ và kết cấu làm sao thì bức ảnh mới đẹp được, anh đều biết.
Nghiêm Mẫn Hành dừng một chút, "Cần tôi lấy máy ảnh ra không?"
Hạ Tuyên Dương hơi bất ngờ, không ngờ Nghiêm Mẫn Hành còn ẩn giấu chiêu này.
Anh cười tủm tỉm nói: "Không cần, dùng di động là được rồi."
Nói xong, anh lấy điện thoại di động của mình ra.
Nghiêm Mẫn Hành lặng lẽ nói: "Điện thoại trên tay cậu không phải là loại hình mới nhất, chức năng chụp ảnh trên máy tôi ổn hơn một chút đó, lấy của tôi chụp đi, tôi chụp cho cậu."
Hạ Tuyên Dương không suy nghĩ nhiều, "Được."
Sau đó, Hạ Tuyên Dương liền lấy cảnh đang ăn điểm tâm và uống nước trái cây, Nghiêm Mẫn Hành chuyển động xe lăn, thay đổi góc độ, chụp cho Hạ Tuyên Dương mười mấy tấm ảnh.
Chụp trong phòng xong, hai người lại đến hoa viên chụp mấy bức nữa.
Chụp ảnh kết thúc, Nghiêm Mẫn Hành gửi hết cả hai mươi tấm hình cho Hạ Tuyên Dương, để anh chọn mấy bức đăng lên Weibo.
Lần này Nghiêm Mẫn Hành chỉ dùng điện thoại chứ không phải là máy ảnh chuyên nghiệp, hơn nữa vì bị hạn chế bởi cái xe lăn nên anh chỉ có thể phát huy 30 đến 40% thực lực, nhưng mà dùng để đăng lên Weibo cũng rất là đủ rồi.
Hạ Tuyên Dương đánh giá ảnh chụp trên điện thoại di động, thực tình tán dương: "Đẹp lắm đẹp lắm, đẹp y như tôi ngoài đời vậy, không hổ là người đã học về chụp ảnh."
Nghiêm Mẫn Hành: "Tôi cảm thấy vẫn là do chính cậu đẹp mắt, ảnh chụp chỉ chụp được bảy tám phần đẹp của cậu thôi."
Hạ Tuyên Dương hết sức vui mừng: "Người anh em, anh thật sự biết nói chuyện, nếu có tán gái thì chắc chắn sẽ dính."
Nghiêm Mẫn Hành: "Tôi là người đã có gia đình, còn tán gái gì nữa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!