Không lâu sau, Cơ Á cũng tỉnh lại, một hàng người cùng cưỡi tam giác tê quay về Ám Nguyệt thành, Trần Duệ một đường bị Alice giày vò chỉ đành cúi đầu ủ rũ, mà Alice nhìn vào "chiến quả" của mình, không khỏi phi thường cao hứng.
Khi đến cửa thành, vị trị an quan lại một lần nữa ngăn lại bốn người, nguyên nhân là trưởng công chúa muốn triệu kiến Trần Duệ, lệnh bốn người nhanh chóng vào phòng nghị sự vương cung. Ma tộc tướng quân trong lúc chuyển đạt mệnh lệnh, ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên tia đố kỵ, vốn là nhân loại này là tù binh, không hiểu ăn phải cái gì, không ngờ được Aldas đại sư coi trọng, giờ cả Mejia điện hạ cũng muốn triệu kiến hắn!
Trần Duệ từ miệng Athena biết được, Mejia công chúa là một thượng vị giả đầy lãnh khốc, rất có phong phạm của Bạch Dạ đại đế năm xưa, trên dưới Ám Nguyệt thành không ai không kính sợ. Khi nàng biết mình được Aldas thu làm học đồ, khẳng định sẽ chú ý đến mình, hắn chỉ không ngờ lại bị triệu kiến nhanh như vậy, nên nhất thời có chút thấp thỏm.
Vừa đi đến cửa lớn vương cung, Alice kéo hắn sang một bên, hung hăng nói: "Những chuyện xảy ra hôm nay, không cho phép nói với tỷ tỷ, nếu không ta nhất định sẽ thiến ngươi!".
Dù cho uy hiếp có chút kinh khủng, nhưng Trần Duệ vẫn cảm nhận được tiểu la lỵ này còn biết sợ hãi, tạ ơn trời đất, Athena nói không sai, vị tiểu công chúa tinh quái này còn có một khắc tinh!
Trần Duệ cố nhịn cảm giác ngưa ngứa nơi tai, cố ý hạ thấp giọng hỏi lại: "Vậy ta không phải phụ trách gì sao? Hài tử trong bụng ngươi sau này…".
"Còn dám nói!" Tiểu la lỵ hai mắt hơi trừng, sát khí đằng đằng nói: "Ngươi nằm mộng giữa ban ngày sao? Có Athena ở đó, ngươi nếu dám động vào bản công chúa một cái, thì đôi tay đã sớm bị băm vụn rồi!".
Trần Duệ một bộ ra là như thế nói: "Ra là vậy à! Ta còn cảm thấy không thể nào, nhưng mà tiểu công chúa diễn quá xuất sắc a, y như là thật vậy, làm ta hoảng hốt không phải đã phát sinh cái gì đó không a".
"Diễn?" Alice lập tức đã minh bạch, lo lắng bức hỏi hắn: "Ta vừa mới nói…".
"Yên tâm! Dù là trưởng công chúa nghiêm hình tra tấn, uy bức sắc dụ, à không, nhầm, lợi dụ, ta cũng sẽ không để lộ dù chỉ nửa chữ! Không tin tiểu công chú có thể dùng độc tâm thuật thử xem" Trần Duệ học theo Athena làm bộ vỗ vỗ ngực, nhưng là cơ ngực của hắn còn thua xa bạo lực nữ, vỗ thế nào cũng không thể làm ra được rung động.
Tiểu la lỵ còn không biết chém gió đã bị phát hiện, đầy thỏa mãn nhìn vào Trần Duệ vỗ vỗ ngực, giống như nguyên thủ tiếp kiến binh sĩ trịnh trọng nói: "Không cần, ta tin tưởng ngươi. Sau khi chuyện này kết thúc, nhớ làm mấy cái Khổng Minh tỏa, bản công chúa sẽ không bạc đãi ngươi".
Trần Duệ trực tiếp lơ là câu sau cùng của tiểu la lỵ, bốn người đồng loạt đi đến trước nghị sự đại sảnh. Một lưỡi hái ác ma tướng mạo cực kỳ lãnh tuấn hành lễ với Alice: "Alice điện hạ, thỉnh đợi ở bên ngoài, Mejia điện hạ muốn triệu kiến nhân loại này trước".
"Khổ cực ngươi rồi, Khách Cổ Long thị vệ trưởng" Năng lực ngụy trang của Alice quả vô cùng cường đại, nháy mắt cái đã biến thành thục nữ.
Khách Cổ Long hơi gật đầu, đi tới trước mặt Trần Duệ, ánh mắt lãnh khốc không chút thay đổi, mở miệng nói: "Nhân loại, đi theo ta".
Trần Duệ đi theo Khách Cổ Long đến phòng nghị sự, không gian phòng phi thường lớn, nhưng bày biện lại rất đơn giản, ở trên bậc thềm trung ương là một vị nữ tử đầu đội mũ miện, thân mặc váy dài, chính là đệ nhất mỹ nữ Ám Nguyệt thành, trưởng công chúa Mejia.
Trần Duệ vừa nhìn thấy vị trưởng công chúa, phản ứng đầu tiên là ngây ngốc! Quá hoàn mỹ, đây là từ chính xác nhất hắn có thể hình dung, dù là bề ngoài hay khí chất đều quá hoàn mỹ, cùng tỷ tỷ so sánh, Alice chỉ là hài tử chưa lớn mà thôi, còn những minh tinh tiền thế so với nàng chỉ là dung tư tục phấn, không đáng nhắc đến. Như quả muốn tìm ra tỳ vết, thì chính là khí chất của vị công chúa này quá lạnh rồi, đôi mắt thâm thúy như bảo thạch của nàng không ngừng phát ra băng hàn nhàn nhạt.
Trần Duệ từng trong một cuộc dò hỏi "Otaku ưa thích ngự tỷ hay la lỵ" đã không chút do dự lựa chọn ngự tỷ, còn bình luận thêm mấy dòng "Ngự tỷ uy phong!".
Rất hiển nhiên, vị công chúa trước mắt hắn là nữ thần trong ngự tỷ, ngự tỷ trong nữ thần, băng sơn ngự tỷ!
Trưởng công chúa thấy bộ dáng thất thần của hắn không khỏi khẽ nhíu mày, Aldas ở bên cạnh vội ho khan một tiếng, Trần Duệ đột nhiên tỉnh lại, nhanh chóng thu liễm tâm tư, cúi đầu xuống – tuy đây là phản ứng bình thường của nam nhân, nhưng vị công chúa này không phải nữ thần à, mà là nữ ma vương, mạng nhỏ của mình còn nằm trong tay nàng, nếu chọc nàng tức giận thì phiền toái rồi!
Hai bên Mejia đều có một người, đối diện Aldas là một lão già râu tóc bạc trắng, nét mặt tiều tụy, tròng mắt híp lại, tựa hồ như đang ngủ gật, trên đầu mọc ba sừng dài uốn cong.
"Điện hạ, nhân loại đã dẫn tới".
"Khách Cổ Long, ngươi hiện tại thủ ở cửa phòng nghị sự, không cho bất cứ ai tiến vào, cả Alice cũng không cho phép" Thanh âm của trưởng công chúa cũng lạnh như ánh mắt của nàng vậy.
Khách Cổ Long khẽ khom người, lập tức lui xuống.
Ánh mắt Mejia dừng trên người Trần Duệ: "Nhân loại, nói ra tên ngươi".
Trần Duệ lấy lại bình tĩnh, học theo Khách Cổ Long khom người nói: "Bái kiến trưởng công chúa điện hạ, tên ta là Trần Duệ".
Mejia lành lạnh nói: "Đấy là tên, còn họ?".
Trần Duệ khẽ sửng sốt, lúc này mới nhớ ra ở thế giới này tên ở trước, họ ở đằng sau, cũng không thể nói mình họ Trần được, đành nói: "Chính là Trần Duệ a".
Dù thế nào, hắn cũng không muốn vứt bỏ ấn ký duy nhất của tiền thế.
Mejia cũng không hỏi sâu vào vấn đề này, bởi vì đại đa số người ma giới cũng chỉ có một cái tên, chỉ có các gia tộc lâu đời mới có tư cách có được dòng họ, hoặc là được đế vương ban thưởng mới có.
"Như vậy còn Arthur thì sao?" Thanh âm Mejia mang theo lăng lệ, một cỗ uy áp nhàn nhạt được thả ra:"Nói!".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!