Chương 16: Thay người

Editor: Peachy

Mặc dù ở nhà họ Tống, Tống Ngạn Thành không được chào đón, nhưng với địa vị của anh, xuất thân ưu tú từ những trường danh giá, đẹp trai phong trần, trong mắt người ngoài, anh làm gì cũng thuận buồm xuôi gió. Từ khi học cấp hai đã có nữ sinh thầm mến anh. Ở một mức độ nào đó, Tống Ngạn Thành đã quá quen với cảm giác được "thích" này, nhưng anh chẳng có cảm xúc gì.

Thế nên, những "lời thổ lộ trên Weibo" này của Lê Chi không làm cho anh quá shock, cảm xúc dâng trào ban nãy đã tan biến trong chớp mắt, anh coi đó chỉ như là một cơn dư chấn sau sự ngạc nhiên tột cùng.

Lê Chi nằm nghiêng trên sô pha, kịch bản được đóng thành quyển, mép giấy đã cong lên, từng chút một trượt xuống sau đó rơi xuống sàn nhà. Tống Ngạn Thành tới gần, đã khom lưng định nhặt lên nhưng lại vội vàng thu tay về.

Anh quay về phòng sách, không bao lâu sau, Lê Chi cũng tỉnh lại. Nghe thấy động tĩnh ngoài phòng khách, trong email viết những gì anh đã không còn biết nữa. Ánh mắt Tống Ngạn Thành lơ đễnh, thả trôi tâm tư, anh lại nghĩ tới chuyện Lê Chi thích thầm anh.

Người là do anh gọi tới, hợp đồng cũng là anh yêu cầu cô kí, mối quan hệ bạn trai bạn gái giữa hai người càng là do anh đạo diễn.

Lê Chi có biến giả thành thật cũng không phải chuyện kì lạ.

Tống Ngạn Thành nhất thời bị phân tâm, trong lòng nảy sinh một chút "áy náy". Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên khiến Tống Ngạn Thành hơi giật mình. Lê Chi đang đứng ở cửa.

Anh cau mày không vui, "Có chuyện gì không?"

Lê Chi: "Anh còn sốt không?"

Sự quan tâm này bây giờ nghe lại như có hàm ý khác, trong tiềm thức Tống Ngạn Thành tự động vạch rõ ranh giới: "Có vấn đề gì à?"

Lê Chi đưa tay lên, lắc lắc cái túi ni lông trong tay: "Mua thuốc cho anh hết tổng cộng 89 tệ, phiền anh trả tiền cho tôi."

Tống Ngạn Thành: "..."

Lê Chi cực kì ghét phản ứng này của anh. Cô đã có lòng tốt giúp đỡ mà còn anh giở cái thái độ gì ra vậy.

Trước khi quay người đi, Lê Chi vẫn miễn cưỡng nói: "Tôi có nấu cháo đó. Nếu anh muốn ăn thì tự lấy nhé."

Tống Ngạn Thành ngồi trên ghế, mãi lâu sau mới hoàn hồn.

Anh rời khỏi phòng sách đã thấy Lê Chi đang ngồi ở bàn ăn húp cháo. Cô nấu cháo gạo đơn giản, bỏ thêm chút nấm hương cắt nhỏ. Bị sốt mất nửa ngày, dạ dày anh có chút khó chịu, Tống Ngạn Thành cũng không giả vờ khách sáo, tự lấy cho mình một bát.

Vừa mới nếm một miếng, anh đã cau mày, "Không cho đường à?"

Lê Chi đang xem video trên điện thoại, không buồn ngẩng đầu, "Tôi không ăn đường, anh muốn ăn thì tự bỏ thêm vào."Tống Ngạn Thành lướt nhìn qua video, là một bài giảng dạy. Anh không mặn không nhạt buông một câu đánh giá: "Không ngờ lại thích học."

Lý Chí vẫn không ngẩng đầu lên, trên gương mặt không giấu được sự vui vẻ, "Ngày kia tôi sẽ vào đoàn làm phim."

"Chỉ là một vai phụ thôi mà." Tống Ngạn Thành không hiểu được vì sao cô lại chăm chỉ như thế.

"Vai phụ thì làm sao?" Lê Chi đặt điện thoại xuống, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bóc viết rõ hai chữ không phục, "Tôi vẫn có đất diễn được chưa?"

Tống Ngạn Thành giễu cợt, "Được bao nhiêu câu thoại?"

Lê Chi buột miệng: "Hai mươi lăm câu!"

Tống Ngạn Thành cúi đầu thổi thổi cho cháo bớt nóng, "Ồ, giỏi quá."

Lê Chi chu môi, "Vai diễn đầu tay của tôi là một xác chết, một câu thoại cũng không có. Vai diễn thứ hai là trong một bộ phim cổ trang. Phút đầu tiên xuất hiện, vừa mới nói một câu:" Hoàng thượng, thần không muốn chết." đã bị đánh chết."

Tống Ngạn Thành nhấp một ngụm cháo, "Vai diễn thứ ba thì sao?"

Lê Chi đáp, "Kể từ đó trở đi, tôi chưa đóng thêm một bộ phim nào nữa."

Tống Ngạn Thành nhớ cô tốt nghiệp bằng đại học chính quy ở trường điện ảnh nên hỏi: "Sao cô lại muốn vào giới giải trí?"

"Vì tôi muốn quay phim." Lê Chi cười, "Vai nào cũng được, chỉ cần cho tôi được diễn, diễn anh vẫn ok hết."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!