Trời đã trở lạnh, trong đại sảnh từ sớm đã đốt lò sưởi để đảm bảo Đoàn
Nhi không bị lạnh. Nha hoàn bưng một thùng nước nóng đổ vào bồn tắm, hơi nóng lập tức bay nghi ngút. Lão phu nhân đứng đầu, tiếp theo là toàn bộ thân thích theo thứ tự từ trưởng đến thứ, một bên thêm nước lạnh vào
bồn, một bên bà mụ đọc lời khấn:
"Xinh đẹp đáng yêu, thông minh lanh lợi..."
Trương thị và Lưu nhũ nương đem những lễ vật trên bàn nhẹ nhàng bỏ
vào bồn, bà mụ vẫn tiếp tục đọc lời khấn. Trương thị cực kỳ cẩn thận nhẹ tay cầm lấy cái bình ngọc, ánh mắt u tối nhìn thoáng qua Vương thị vẫn
không hề biết gì ở bên cạnh. Chờ một chút thôi, ngươi đã nhục mạ nữ nhi
của ta, ta cũng muốn ngươi hãy nhìn xem. Nhẹ nhàng đặt cái bình vào
trong nước, không để phát ra một tiếng động nhỏ.
Hoàng Hậu nương nương ban thưởng cho ngọc như ý đương nhiên đó là vật quý phải đặt bên cạnh nàng. Mặc dù mới năm tuổi nhưng Thái Tử ôm Đoàn
Nhi một tay cũng không có vẻ gì là phải gắng sức, tay trái cầm ngọc như ý vững vàng bước tới bồn tắm trước mặt, nhìn một lượt tất cả vật phẩm
trong đó, đa phần là những đồ trang sức bảo thạch, ngọc bội mà nữ tử đều thích. Duy nhất có một chiếc bình ngọc vừa đúng lúc đặt ở giữa chậu
nước. Chiếc bình này rất tinh xảo, thân bình trắng như ngọc, trên đó có
vẽ mấy nhánh mai hồng. Bình trắng mai hồng, kết hợp lại với nhau càng
thêm nổi bật.
Đại lão gia thấy Thái Tử có vẻ hứng thú với chiếc bình này vội tiến
lên giải thích: "Chiếc bình này là do nhạc mẫu của thần tặng cho tiểu
nữ."
Vương thị cũng tiến lên cúi đầu: "Mấy thứ này là trò chơi của mấy bé gái."
Thái Tử gật đầu: "Chiếc bình này thân nhìn như được làm bằng ngọc
nhưng lại có cảm giác sáng bóng quá, là làm bằng ngà voi sao?"
Đồ tặng cho cháu ngoại mình làm sao có thể chỉ là một cái bình đơn giản, đương nhiên là phải đặc biệt chú trọng. Vương thị không có tâm tư muốn
tranh công, nhưng lúc này lại được Thái Tử chỉ ra nên cũng cười gật đầu, không nghĩ tới Thái Tử còn nhỏ tuổi mà lại có con mắt thưởng thức tốt
như vậy, cách một lớp nước đục bởi được nấu bằng lá xông tắm cho em bé
vẫn có thể nhìn ra.
"Hồi bẩm Thái Tử điện hạ, đó đúng là chiếc bình Bạch Ngọc làm bằng ngà voi."
Lúc này trong lòng Trương thị như bị ai đó nhéo một cái, hỏi cái gì
không hỏi lại cố tình hỏi đúng chiếc bình này. Ánh mắt không ngừng đảo
quanh trên người Thái Tử cùng đại lão gia và lão phu nhân. Cũng may,
Thái Tử dường như chỉ là rất thích cái bình này cho nên hỏi vài câu, lúc này đã bỏ qua, chuẩn bị thả ngọc như ý xuống nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!