Chương 10: (Vô Đề)

Không giống với những người khác đang mừng như điên, tâm tình Trần Kiều lúc này lại rất phức tạp. Vui là vì nếu Đoàn Nhi từ nhỏ đã tiến cung

được Hoàng Hậu nương nương nuôi dưỡng, như vậy chờ đến lúc con bé lớn

lên gả cho Thái Tử, như vậy cũng thích hợp trở thành Thái Tử phi. Chính

mình mặc dù là mẹ ruột của con bé tất nhiên sẽ đối xử với Đoàn Nhi tận

tâm nhất, dành những thứ tốt nhất cho con bé nhưng chung quy hoàn cảnh

trong cung so với bên ngoài vẫn rất khác nhau, chỉ có Hoàng Hậu mới hiểu rõ nhất làm thế nào mới có thể sinh tồn. Có Hoàng Hậu chỉ bảo, ngày sau cũng bớt vài phần lo lắng.

Buồn chính là vì Đoàn Nhi còn nhỏ như vậy, mới có một tháng tuổi, hoàn toàn không thể biết con bé cùng Hoàng hậu ngày sau sống chung như thế

nào, có thể làm vừa lòng Hoàng Hậu nương nương hay không? Bởi đây không

chỉ là quan hệ giữa trưởng bối với tiểu bối mà chính là quan hệ mẹ chồng và nàng dâu...

Càng không muốn Đoàn Nhi mới bên mình thời gian ngắn như vậy đã rời

đi, thậm chí còn chưa mở miệng gọi mình một tiếng "mẫu thân"...

Trần Kiều kéo đôi tay nhỏ nhắn của Đoàn Nhi, ngắm khuôn mặt điềm tĩnh lúc ngủ của cô bé, hai hốc mắt nhanh chóng đỏ lên.

Bên trong khách khứa đã sớm giải tán, đại lão gia sao lại không biết,

cũng hiểu rằng hiện tại tâm tình của phu nhân nhà mình khẳng định là

không tốt chút nào. Nhưng mà tiệc chiêu đãi nữ quyến so với nam nhân

tiếp khách cũng không giống nhau, đại lão gia cũng không thể giống Trần

thị cho giải tán sớm như vậy, cần giao tiếp thì phải giao tiếp, chỗ nên

khiêm tốn thì phải khiêm tốn.

Chờ đến khi đại lão gia trở về phòng, thì trời cũng đã khuya. Nhẹ nhàng

đi tới, Trần thị vẫn còn đang ngẩn ngơ ngồi bên nôi Đoàn Nhi, tay không ý thức nhẹ nhàng đưa nôi, ánh mắt thẫn thờ. Đại lão gia thầm thở dài,

ngồi xuống bên cạnh Trần thị.

"Ta đã tìm được phu tử cho Triệt Minh và Thanh Viễn rồi." Vừa mở miệng liền lấy chuyện của mấy đứa nhỏ ra để nói.

Hứa Tiêu Nhiên đã nhập học vỡ lòng, Hứa Thanh Viễn và Hứa Triệt Minh

vẫn còn chưa đến tuổi đi học. Nhưng con cái của những gia đình hào môn

sao có thể giống những gia đình nghèo bình thường đến tuổi mới đi học.

Năm tuổi là thời điểm bắt đầu nhập học, trên thực tế ba tuổi đã mời thầy giáo đến dạy vỡ lòng. Thầy tốt thì khó tìm, đại lão gia tìm suốt hai

tháng cuối cùng cũng tìm được một người hợp ý.

Nữ nhi là con, nam nhi cũng là con. Lòng bàn tay là thịt, mu bàn tay cũng là thịt.

Trần thị chớp chớp mắt quay đầu nhìn đại lão gia ngồi bên cạnh, đôi mắt vẫn vô thần như trước nhưng lại mở miệng hỏi một loạt vấn đề:

"Phu tử là từ đâu tới? Trước kia làm gì? Hiện tại làm nghề gì? Đã từng dạy qua học sinh nào trước đó chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!