Chương 9: (Vô Đề)

9.

Phượng Cửu vừa tỉnh lại đã phát hiện mình không phải đang ngủ ở Tuế Hàn điện của Bích Hải Thương Linh, mà nằm ở Bát Diệp điện của Thái Thần cung. Nàng chậm rãi ngồi dậy, vừa liếc mắt đã nhìn thấy một tiểu hồ ly làm bằng sứ đặt ở bên cạnh bàn để đàn. Sau cuộc đại chiến với Miểu Lạc, lúc nàng mới tỉnh lại, đế quân vì muốn làm nàng vui liền làm tăng nàng một tiểu hồ ly bằng sứ.

Phượng Cửu sửng sốt.

Lập tức hiểu ra, đây là Thái Thần cung của hai mươi sáu vạn năm sau. Nàng... quay lại rồi.

Tổ Thị thần nói thời cơ đến thì nàng và Cổn Cổn sẽ từ thời Hồng Hoang quay về lại hiện thế. Nàng day day thái dương cố gắng nhớ lại nửa ngày, nghĩ lại trước đó nàng đang đi cùng đế quân đến học cung Thủy Chiểu Trạch ở Thọ Hoa Dã... lẽ nào.... động tác day thái dương của nàng ngừng lại, lẽ nào là cái hộp đựng đồ làm từ ngọc Phù Lệ kia, chính là cơ duyên mà Tổ Thị thần nhắc đến?

Nàng ngồi xếp bằng trên giường, tỉ mỉ suy nghĩ lại lần nữa cảm thấy hơn phân nữa chính là như thế rồi.

Đế quân dự định đến học cung Thủy Chiểu Trạch, là sau khi cái vị Hậu Chấn thượng thần kia lên ngôi, vị thần vương của Cửu Trùng Thiên đời thứ ba, nói rằng nhân lúc Hậu Chấn tạm thời chưa có tâm lực để đưa học cung trở thành tư vật của hắn, y phải đi trước một bước đến lấy một vật.

Đế quân trước nay không hay nhắc đến chính sự, nhưng Phượng Cửu nếu như hỏi đến, đế quân nhất định sẽ không giấu nàng, nàng nếu như không hiểu đế quân vẫn rất kiên trì mà giải thích cho nàng. Phi Vy nói, đế quân kỳ thực là loại người nếu như cảm thấy đối phương không đủ trí thông minh thì sẽ lười đi nói chuyện với họ, hắn theo hầu đế quân hơn mười vạn năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy đế quân có nhẫn nại với một người như thế.

Phi Vy thật thà nói những lời này vốn là muốn cho đế hậu vui, nhưng hắn hiển nhiên không ý thức được việc hắn đã vô tình đặt đế hậu vào cùng một loại với những người không thông minh. Đế hậu khả năng là có chút ngơ ngơ, không nghe ra được gì, vì thế cũng không cảm thấy có chuyện gì ghê gớm, nhưng xui cho hắn là những lời này lại vô tình bị đế quân đúng lúc đi ngang qua nghe được. Đế quân ngay lập tức lấy quyển sách có tựa đề là "Cùng Chiết Nhan thượng thần học tập lời ăn tiếng nói" ra, phạt Phi Vy chép ba mươi lần. "Cùng Chiết Nhan thượng thần học tập lời ăn tiếng nói", là Chiết Nhan thượng thần sau lần đầu tiên đến thăm hỏi đế quân ở Bích Hải Thương Linh và bị đế quân làm cho nghẹn họng đến mức hoài nghi cuộc đời đã quay về đúc kết lại thành một cuốn sách rồi gửi đến cho đế quân.

Chiết Nhan thượng thần khả năng cũng không ngờ được, cuốn sách của mình cuối cũng lại có tác dụng như thế.

Bởi vì đế quân không giấu nàng bất cứ điều gì cho nên Phượng Cửu mới biết được vật đế quân muốn lấy là một cuốn pháp trận, di vật mà thần nữ Thiếu Quán để lại.

Theo như đế quân nói, trước mắt đó là pháp trận duy nhất có thể khắc chế được pháp trận Càn Nguyên của y, cũng là pháp trận mà thần Thiếu Quán sáng tạo, có tên là Giới Tử Tu Mi trận. Liên quan đến sự tồn tại của trận pháp này, thế gian chỉ có ba người biết được, một là y, một là Thiếu Quán, một người khác nữa là người đang giữ trận pháp này, đó là Mặc Uyên thượng thần.

Kỳ thực trận pháp đồ trước đó y để lộ cho Phục Anh thượng thần, cũng không phải là không có tác dụng, chỉ cần tìm ra ba mươi sáu cơ quan trong đó điều chỉnh lại một chút, thì có thể thực sự khắc chế được trận Càn Nguyên của y rồi. Nhưng so với Giới Tử Tu Mi trận của Thiếu Quán, thì trận đồ đó cũng có chỗ không bằng. Giới Tử Tu Mi trận, Tu Mi nạp Giới Tử, Giới Tử nạp Tu Mi, trong cái lớn có cái nhỏ, trong nhỏ có lớn, là trận pháp lấy nhu khắc cương lấy ít thắng đông. Muốn lấy số lượng binh lực ít khắc chế đại trần Càn Nguyên cần binh lực lớn, thế gian duy chỉ có Giới Tử Tu Mi trận có thể làm được.

Phượng Cửu tuổi tác tuy nhỏ nhưng dù sao cũng là nữ quân Thanh Khâu, không phải lúc nào cũng ngơ ngơ ngáo ngáo, suy nghĩ một hồi lập tức hiểu ra. Giới Tử Tu Mi trận nếu như đã có công dụng này mà đế quân lúc này lại muốn lấy được nó thì chứng tỏ đế quân lúc này đã có ý muốn quay lại Cửu Trùng Thiên, mà hoàn toàn không phải giống như miêu tả trên lịch sử, cho đến ba ngàn năm sau thiên địa sẽ còn loạn hơn nữa đế quân sợ đại chiến lại khởi lên mới quyết định rời núi, thống nhất ngũ tộc lần nữa chấp chưởng quyền trượng.

Sách lịch sự còn nói cái gì nữa ta?

Ồ, đúng rồi, trên sách lịch sự ghi chép, Hậu Chấn thượng thần chấp chưởng quyền trượng Trú Độ Thụ, trở thành thần vương đời thứ ba, Ma tộc, Quỷ tộc, Yêu tộc vì khiếp sợ uy lực của trận Càn Nguyên nên không dám làm càn. Khắp Tứ Hải Bát Hoang, nghênh đón thời kỳ hòa bình dài nhất từ sau khi năm tộc hỗn chiến đến nay. Ba ngàn năm trước, sinh linh tứ tộc đều tu dưỡng lấy sức. Ba ngàn năm sau, một trong thất quân Ma tộc Cám Chi ma quân đã có thể thiết kế ra pháp trận có thể giải trận Càn Nguyên.

Càn Nguyên trận bị phá, quân đội Thần tộc sau này không còn là vô địch nữa. Cám Chi ma quân liền xé đi "Liên minh Chương Vỹ", liên hợp bảy quân Ma tộc cùng nhau tuyên chiến với thần tộc. Trận chiến với thần tộc từ đó lại được vén màn, Bát Hoang lần nữa rơi vào đại loạn.

Phượng Cửu chia sẻ cho Phi Vy đoạn lịch sử này: "Trên sách sử nói đế quân trước nay không có tâm tư muốn chiếm lấy thiên hạ, nhưng Ma tộc hủy đi hiệp ước liên minh phát động cuộc chiến Bát Hoang khiến cho sinh linh đồ thán, Hậu Chấn thượng thần lại vô năng không cách nào thu xếp được cục diện, đế quân từ tâm không thể ngồi nhìn Bát hoang lần nữa gặp đại loạn, cho nên lần nữa mở Bích Hải Thương Linh cùng với bảy mươi hai tướng sĩ dưới trướng thống lĩnh trăm vạn binh sĩ, lần lượt xử lý hai tộc kia."

Đồng thời nàng cũng đề cập đến nghi vấn của mình: "Bất quá ta cảm thấy đế quân dường như đã dự liệu đến việc có một ngày thiên hạ lại lần nữa xảy ra đại loạn, sớm đã quyết ý sẽ tham gia trận chiến này rồi, vả lại đã bắt đầu chuẩn bị sẵn cho cuộc chiến này rồi, đúng không?"

Phi Vy không hổ là tiên giả chưởng quản mà đế quân tín nhiệm nhất, sự việc trong ngoài đều nắm bắt rất rõ ràng, điều gì cũng biết. Phượng Cửu có thể nhìn ra được dự định của đế quân, tất nhiên là bởi vì đế quân không có gì giấu diếm nàng, nhưng nàng có thể quan tâm hiểu ra đến thế cũng đã khiến cho Phi Vy cảm thấy vô cùng thưởng thức rồi, ngay lập tức trải lòng hết biết những điều mà hắn biết, không giấu diếm gì: "Sở trường của Ma tộc là trận pháp, xem qua pháp đồ đế quân lộ ra trong trận đánh Phục Anh, cho dù có ngu hơn nữa thì nghiên cứu ba ngàn năm có lẽ cũng sẽ nghiên cứu ra được cách chính xác để phá trận, như thế thì cũng tính là dễ hiểu."

Hắn lại tiếp tục nói: "Kẻ địch cuối cùng của Thần tộc kỳ thực chính là Ma tộc, một khi Ma tộc phá giải trận Càn Nguyên thì Thần tộc đương nhiên sẽ lần nữa khơi mào chiến tranh. Đế quân quả thực sớm đã tính đến điểm này rồi.

Phượng Cửu giống như đang suy nghĩ gì đó gật đầu.

Phi Vy cười khẽ: "Khắp Tứ Hải Bát Hoang duy chỉ có đế quân mới có thể làm chủ của các tộc được, đám trưởng lão và Hậu Chấn thần quân đều không hiểu, còn cho rằng tính kế đế quân thì có thể ngồi vững vàng trên vị trí thần chủ. Nếu như họ đã không hiểu thì cứ nhân cơ hội đó khiến cho họ triệt để hiểu ra, đây chính là tác phong hành sự dứt khoát trước nay của đế quân."

Phượng Cửu trầm mặc một hồi: "Ta biết đế quân trước nay thích đánh cờ, có thể xem thiên địa Bát Hoang trở thành một ván cờ... đế quân chính là một người dốc lòng vì sự nghiệp như thế sao?"

Phi Vy cũng trầm mặc một hồi, sau đó khe khẽ thở dài: "Nếu đế quân sớm đã có lòng muốn tranh đoạt thiên hạ thì sao không sớm nuôi dưỡng chiến tướng và quân đội đắc lực cho mình? Nếu có binh lực sung túc vì sao lại phải đợi đến mấy ngàn năm sau mới đi thu phục Thần tộc giáng phục Ma tộc? Lúc Mặc Uyên thượng thần còn tại thế, đế quân quả thực có thể lười quản những chuyện này, cũng thừa nhận Mặc Uyên thượng thần chính là vì thần vương được lựa chọn tốt nhất.

Người được Phụ Thần lựa chọn, thiên địa chính thống, ai dám không thần phục? Nhưng Mặc Uyên thượng thần không phải đi rồi sao, mà Tân Thần Kỷ dù sao cũng là tâm huyết của Mặc Uyên và thần Thiếu Quán gầy dựng nên, họ đã làm đến bước này rồi, cuối cùng lại để cho đám người dở hơi đó hủy đi cục diện này, thật sự là quá đáng tiếc."

Phượng Cửu sửng sốt nửa ngày: "Lúc ta biết đế quân đã là hai mươi sáu vạn năm sau, đế quân quay về lánh đời của Thái Thần cung chỉ lưu lại cho hậu thế một bóng lưng vô địch trên sử sách. Chàng hình như làm chuyện gì cũng rất dễ dàng, vả lại không có gì là không làm được. Ta không biết hóa ra đế quân cũng phải ẩn nhẫn suy tư nhiều thứ, làm một chuyện cũng phải tính toán chu đáo như thế."

Phi Vy cười cười: "Dù gì thì đây quả thực là một chuyện rất khó khăn."

Sau khi cùng Phi Vy bàn luận chuyện này, Phượng Cửu hoàn toàn không đề cập với đế quân, chỉ âm thầm quyết định trong lòng, lúc này đế quân đang có việc cần phải chuẩn bị, cho nên người ở bên cạnh y bây giờ như nàng nhất định phải càng tận tâm hơn nữa mới được, tuy rằng có thể cũng không cách nào chia sẻ với đế quân, nhưng ít nhất không thể để cho y phải hao tâm vì mình.

Vì thế đế quân đi Thủy Chiểu Trạch làm chính sự, nàng vốn rất muốn đi theo xem náo nhiệt nhưng lại ngẩn ngơ đứng đó không dám nhắc đến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!