7.
Hai quân đối đầu ý là chỉ cho việc hai quân đối lập với nhau. Trong lúc chạm trán, cán cân nghiêng về phía nào thì chiến sự cũng đều có khả năng sẽ bùng nổ. Theo lý mà nói thì Giáp Thủy vẫn là một nơi nguy hiểm, cho nên Phượng Cửu ở đây ba ngày thì bị đưa về Bích Hải Thương Linh.
Chuyện đế tọa đã có đế hậu, trước đây tuy đã được truyền ra khắp Bát Hoang nhưng hơn nửa số người của Thần Tộc vẫn chưa được diện kiến đế hậu trong truyền thuyết, rất nhiều người vẫn bán tín bán nghi.
Phượng Cửu đến Giáp Thủy một chuyến, đã chứng minh lời đồn đó là sự thực. Các tướng thần bất kể là nam hay nữ đều cảm thấy kinh ngạc với chuyện này, các nữ tướng ngoài việc kinh ngạc còn có tự mình âm lầm quay về liếm láp vết thương lòng.
Chỉ là những điều này Phượng Cửu đều không biết, lúc rời đi tuy rằng có hơi không nỡ nhưng cũng không có biểu hiện ra ngoài, rất hiểu chuyện mà theo Phi Vy về Bích Hải Thương Linh.
Quay về Bích Hải Thương Linh chưa được mấy ngày, lại phát sinh ra một chuyện khiến người khác vô cùng đau đầu.
Đại khái là vào sáng sớm ngày thứ bảy, Bích Hải Thương Linh nghênh đón một đoàn khách đến thăm. Lúc đế quân không có ở đây cũng phải là Phi Vy ra nghênh tiếp thì đương nhiên cũng không phải là hạng tầm thường. Đó là tộc trưởng của tộc Linh Hạc và thê tử nữ nhi của hắn.
Phi Vy giải thích, đế quân được hóa thành từ thanh khí của trời đất, là một cô nhi không phụ không mẫu, lúc vừa mới hóa sinh từ Bích Hải Thương Linh, linh khí yếu ớt xém chút nữa đã biến thành thức ăn của đám sói hổ, may thay hôm đó phu phụ Linh Hạc hai người đi ngang qua tương cứu. Linh Hạc phu phụ thấy đế quân đáng thương nên đã đưa hắn về địa giới chăm sóc nhiều năm, họ có ân nuôi dưỡng với đế quân.
Cho nên tính tình đế quân tuy rằng lạnh lùng cũng thực sự không thích nhiều chuyện, nhưng mà mười vạn năm nay vẫn luôn vô cùng tôn trọng Linh Hạc phu phụ hai người, đối với tộc Linh Hạc gần như là có cầu tất ứng.
Lúc bấy giờ, khi Phượng Cửu và tiểu Cổn Cổn nghe Phi Vy nhắc đến chuyện này ở phòng khách. Hai người đều đã từng học lịch sự Hồng Hoang, bốn mắt nhìn nhau, tiểu Cổn Cổn giơ tay lên trước hỏi: "Phu phụ Linh hạc có phải là song thân của Tri Hạc công chúa không?"
Lúc này Tri Hạc vẫn chưa ra đời, Phi Vy không biết nàng ta là ai, đương niên cũng không thể trả lời câu hỏi này, chỉ có Phượng Cửu nặng nề gật gật đầu: "Ừm, chắc là thế rồi."
Quả thực là song thân của Tri Hạc công chúa.
Lịch sử Hồng Hoang từng ghi chép rằng, đôi phu phụ này trừ việc sinh ra Tri Hạc trước khi vũ hóa, trước đó còn từng nuôi một cô con gái lớn, tên gọi Sơ Y. Sơ Y thần nữ, cái tên này nghe rất nhẹ nhàng ôn thuận, tính cách cũng an tĩnh. Linh Hạc phu phụ cảm thấy Đông Hoa nhìn thì lạnh lùng, không kết hồng trần, nhưng lại là thiên chi kiêu tử, tài năng nhân phẩm siêu việt, cũng không thể để huyết mạch ưu việt này không có người nối truyền được, y chung quy vẫn phải cưới thê tử.
Dù sao thì nữ tử trong khắp Bát Hoang cũng không thể đến gần Đông Hoa, so với họ thì Sơ Y gần gũi với y, đến lúc thời cơ thích hợp phu phụ hai người sẽ ra mặt chủ động nhắc đến chuyện hôn nhân với Đông Hoa, đoán rằng y cũng sẽ không từ chối. Đông Hoa cưới Sơ Y rồi, tự nhiên cũng sẽ đứng về phía tộc Linh Hạc, nếu như phu phụ hai người vũ hóa, không chỉ Sơ Y có chỗ để nương tựa mà tộc Linh Hạc cũng có nơi để phó thác.
Trong sự tính toán của phu phụ Linh Hạc hai người, đại sự này vốn luôn nằm trong kế hoạch, cứ từ từ tiến hành là được, ai biết được nửa đường Bích Hải Thương Linh lại xuất hiện một nữ chủ nhân, phu phụ Linh Hạc cũng hoang mang, vì thế lúc này vội càng mang theo nữ nhi đến ép hôn.
Hai người quả thực mang theo ý nghĩ ép hôn mà đến, nhưng dù gì thanh niên tóc bạc đức cao vọng trọng kia đã không còn là cô nhi phải dựa vào thức ăn mà tộc Linh Hạc bố thí mới có thể sống tiếp như trước nữa rồi, đối phương bây giờ đã là thần chủ của Bát Hoang, hai người cũng không dám thể hiện tâm tư này ra quá thẳng thắn. Phu phụ hai người chỉ dạo chơi ở Bích Hải Thương Linh một ngày sau đó mượn cớ có chuyện rời đi trước, để Sơ Y thần nữ lưu lại Bích Hải Thương Linh đồng thời còn lưu lại một bức thư cho đế quân.
Trong thư đại ý nói rằng Sơ Y ái mộ đế quân, một lòng muốn gả cho y, phu phụ hai người tuy biết y đã có thê tử, nhưng Sơ Y không để ý việc làm một bình thê, cùng hầu một chồng với Bạch cô nương kia; vả lại họ cũng nghe nói Bạch cô nương cũng là cô nhi, nếu đã là cô nhi thì sẽ không có quy tắc gia thế trói buộc, hẳn cũng không để tâm đến chuyện này. Xin đế quân nể tình năm đó cứu mạng mà thành toàn cho Sơ Y, cũng thành toàn cho đôi phu thê hai người...
Bức thư đó Phượng Cửu không đọc được, nhưng nàng đã đi hỏi Phi Vy. Phi Vy đương nhiên cũng không dám mở ra xem, nhưng ai kêu hắn là một thần tiên cơ trí, khả năng quan sát sắc mặt của người khác đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa rồi chứ, nghe Phượng Cửu hỏi đến cũng không giám giấu gì, thành thực bày tỏ sự hiểu biết của hắn đối với Phu phụ Linh Hạc hai người từ xưa đến nay, hắn đoán họ có lẽ muốn Sơ Y thần nữ đến Bích Hải Thương Linh để làm bình thê[*] của đế quân.
[*] Bình thê (), là tình trạng một người đàn ông kết hôn có 2 người vợ chính thức trở lên trong chế độ đa thê, có nghĩa ngoài Nguyên phối ra thì đồng thời vẫn còn tồn tại những người vợ chính thức khác. Đối với bình thê, những vợ chính thức được đối xử ngang hàng nhau, con của họ sinh ra được đối xử ngang hàng và có quyền thừa kế như Đích tử nữ, không như con của vợ lẽ bị xem là Thứ xuất và đối đãi không bằng. (cr:
Công Chúa Xứ Hoa
- Tình Yêu, Máu và Nước Mắt)
Tiểu Cổn Cổn ban đầu không biết bình thê có nghĩa là gì, tuổi nhỏ vô tri cảm thấy cực kỳ vui vẻ, hoàn toàn không tức giận, đợi Phi Vy tỉ mỉ giải thích cho bé bình thê có nghĩa là Sơ Y cũng muốn làm mẫu thân của bé, Cổn Cổn đã bùng nổ ngay lập tức.
Phượng Cửu lại rất tự tại, khuyên Cổn Cổn đừng hoảng: "Đừng hoảng." Nàng điềm tĩnh nói: "Sau thời đại đầu tiên của Tân Thần Kỷ là thời đại viễn cổ, con hoảng hốt như bây giờ đó là bởi vì con chưa học đến lịch sự thời viễn cổ, phải biết có liên quan đến thời đại viễn cổ, cho dù là chính sử hay là dã sử đều không hề nhắc đến chuyện đế quân có một đoạn nhân duyên bên lề như thế, có thể thấy là chuyện này không thành được đâu."
"Thật sao?" Cổn Cổn bán tín bán nghi: "Cửu Cửu người không phải lừa con đó chứ?"
Phượng Cửu thâm trầm nhìn Cổn Cổn một cái: "Ừm, không lừa con, bởi vì tri thức chưa từng lừa người."
Phi Vy: "..."
Sơ Y thần nữ cứ như thế ở lại Bích Hải Thương Linh. Một hoàng hoa đại khuê nữ vô duyên vô cớ ở lại Bích Hải Thương Linh, truyền ra ngoài dù sao cũng không hay lắm.
Nhưng Phi Vy cũng không dám làm chủ đuổi thần nữ ra ngoài, chỉ đành đưa thư của Linh Hạc phu phụ đến Giáp Thủy để hỏi ý của đế quân.
Kết quả sau khi hỏi ý đế quân quay về, lại phát hiện ra Sơ Y thân nữ không thấy nữa mà Phượng Cửu cũng không thấy đâu nữa.
Tiểu Cổn Cổn lại ở trong vườn hoa thả diều, thấy Phi Vy đến tìm mình, thành thục thu diều lại: "Là thế này." Bé giải thích: "Sau khi Phi Vy ca ca đi khỏi, Cửu Cửu từng gặp Sơ Y thần nữ hai lần, thấy thần nữ ưu sầu không thôi đã hỏi nàng có tâm sự gì không. Thần nữ kia thế mà thực sự có tâm sự!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!