Thác Bạt Minh Lang rất tức giận, trong cơn thịnh nộ, hắn ta ra lệnh trói ta và Diệp Thanh Vũ lại.
Chúng ta bị trói trên giàn thiêu đã được dựng sẵn, toàn thân bị tưới dầu lửa.
Thác Bạt Minh Lang ôm hai mỹ nhân xinh đẹp trong lòng, ngạo nghễ ngẩng cao cằm.
"Công chúa Đại Chu? Được, tốt lắm. Tứ đệ, ngươi vậy mà vì một nữ nhân, dám đối đầu với ta."
Diệp Thanh Vũ đã không còn vẻ non nớt của hai năm trước lúc mới gặp, hắn mỉm cười:
"Vương huynh, anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Nếu không, bên cạnh huynh sao lại có mỹ nhân xinh đẹp thế này làm thị nữ?"
Thác Bạt Minh Lang khinh thường ra mặt, rút con d.a. o găm bên hông, trong nháy mắt đã cứa đứt cổ mỹ nhân kia.
"Chờ ta chinh phục Đại Chu, chẳng lẽ lại thiếu gì hai mỹ nhân? Đại Chu địa linh nhân kiệt, mỹ nhân như vậy muốn bao nhiêu chẳng có.
Đáng tiếc, nếu ngươi giao Công chúa ra, ta cũng sẽ nể tình huynh đệ, sau khi lên ngôi hoàng đế sẽ phong cho ngươi làm Vương gia, nhưng Tứ đệ à Tứ đệ, ngươi lại không biết điều.
Chờ ngươi và Công chúa c.h.ế. t đi, ta sẽ lấy cớ Công chúa ám sát Tứ đệ, kéo quân khởi nghĩa.
"Hắn ta cười lớn, dường như đã tưởng tượng ra cảnh tượng huy hoàng sau khi lên ngôi hoàng đế. Ta cười lạnh:"Đại Chu ta có lịch sử ngàn năm, sao có thể bị hủy hoại trong tay kẻ tiểu nhân như ngươi, nằm mơ đi."
Thác Bạt Minh Lang chỉ cho rằng ta đang mạnh miệng trước khi chết, hắn ta đâu biết rằng, trong lòng ta đang âm thầm tính toán thời gian.
Khi trăng lên cao, hắn ta ra lệnh cho người đốt đuốc, từng bước từng bước tiến về phía ta và Diệp Thanh Vũ.
Ngay trong khoảnh khắc ngọn đuốc châm lửa vào giàn thiêu, một mũi tên dài xé gió bay đến, đánh tan tia lửa của ngọn đuốc.
Tia lửa b.ắ. n lên râu của Thác Bạt Minh Lang, cháy xém một nửa, trông vô cùng buồn cười.
Ta thở phào nhẹ nhõm, ta biết, ta đã thắng cược.
Ai, rốt cuộc là ai?
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Tiếng vó ngựa dồn dập vang lên không ngớt, phá tan sự phòng thủ của doanh trại.
Nữ tử dẫn đầu mặc giáp vệ màu đỏ, chính là Chu Phi Yên, Trưởng tỷ của ta.
Tỷ ấy cưỡi ngựa phi đến trong màn đêm, ghìm chặt dây cương.
Tiếng vó ngựa hí vang, tỷ ấy nói:
"A Nhiễm, Trưởng tỷ đến đón muội về nhà."
Mắt Thác Bạt Minh Lang sáng rực lên:
"Hoàng đế Đại Chu tự chui đầu vào lưới, g.i.ế. c cho ta!"
Nào ngờ Trưởng tỷ lấy ra một khẩu s.ú.n. g ngắn tinh xảo từ bên hông, chĩa thẳng vào Thác Bạt Minh Lang.
Âm thanh chói tai xé toạc màn đêm, trên trán Thác Bạt Minh Lang chỉ còn lại một lỗ máu, hắn ta ngã thẳng xuống đất.
Thần khí lợi hại như vậy, đội kỵ binh mà Trưởng tỷ dẫn theo, vậy mà mỗi người đều được trang bị một khẩu.
Nhất thời người Hồ ai nấy đều kinh hãi.
Trưởng tỷ giơ s.ú.n. g ngắn lên, b.ắ. n một phát vào bầu trời đêm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!