Editor: Cẩm Hi
Vừa nói xong thì ngày hôm sau, Tô Trí nhận được một cuộc gọi hiếm hoi từ Tô Thố. Biết cô bị bong gân, Tô Trí lại nhớ tới vụ cô bị bong gân hồi cao trung (cấp 3), thì giận sôi máu, sau khi cúp điện thoại thì vội vã tới Hoa Đại ( Đại học Thanh Hoa ) tìm cô. Trên đường đi, anh ta vừa đạp xe vừa nghĩ, dù sao cũng là em gái có chung dòng máu, đến khi thật sự xảy ra chuyện, con bé vẫn nhớ đến mình đầu tiên.
Nghĩ vậy làm anh ta thư thái hơn nhiều.
Note: Trường của bọn Tô Trí và Trần Tử Gia là Tây Đại, ở sát vách Hoa Đại.
Đêm đó sau khi về ký túc xá, anh ta đã kể lại việc này với Trần Tử Gia, không khỏi cảm khái vạn lần: "Từ nhỏ A Thố đã không giống với em gái nhà người ta rồi, tớ rất nghi ngờ không biết con bé có biết làm nũng không đấy. Nếu gặp phải chuyện lớn gì thì sẽ không bao giờ nhắc tới, mà sẽ làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Làm cho tớ không có biện pháp nào cả, đành phải đi gặp bạn học của con bé, lúc đó mới biết được tình hình của nó."
Trần Tử Gia ngạc nhiên: "Nhìn không ra đấy, tớ cảm thấy A Thố rất vui vẻ hoạt bát mà."
Tô Trí như đang chìm vào hồi ức: "Chỉ cần là chuyện không liên quan tới con bé, thì con bé đều rất vui vẻ. Hơn nữa cậu không nhìn ra là chuyện đương nhiên thôi. Cậu mới quen con bé được bao lâu chứ, mới có hai tháng mà thôi."
"Cô ấy không thể cứ như vậy được," Trần Tử Gia hỏi anh ta, "Cậu không khuyên cô ấy ầ?"
"Vô dụng thôi," Tô Trí lại thở dài, "Con bé sẽ ngoảnh mặt làm ngơ cho mà xem."
Mấy ngày tiếp theo, ngoại trừ lúc đi học ra, anh ta còn phụ trách đưa đón Tô Thố, Tô Trí vốn cũng không có thời gian dư thừa gì mấy, hiện tại lại càng bận hơn. Trần Tử Gia đã đề nghị hỗ trợ rất nhiều lần, nhưng Tô Trí không chịu: "Không riêng gì tớ, mà bạn bè của con bé cũng có thể đưa đón con bé mà. A Thố là em gái tớ, chẳng lẽ tớ còn không dành ra được chút thời gian cho con bé sao.
Việc của cậu còn nhiều hơn cả tớ nữa kìa, nào thì hiệp hội, rồi học hai chuyên ngành, đủ thứ chuyện, sao tớ dám làm phiền cậu chứ."
Tô Trí vừa khóa xe vừa nói chuyện; Trần Tử Gia hiếm khi nhíu mày, giọng điệu có chút không ổn: "Sao bây giờ cậu lại khách khí với tớ như thế, hơn nữa tớ cũng không hề thấy phiền."
Nhớ bình thường Trần Tử Gia cũng rất quan tâm tới Tô Thố, Tô Trí cũng cảm thấy mấy lời anh ta vừa nói quá mức xa lạ, vội vàng vỗ vỗ vai anh, cười hòa: "Nếu đã nói vậy, làm phiền cậu ngày mai giúp tớ đưa con bé đi tới phòng tự học nhé. Mà quái lạ, hồi sơ trung con bé đến bài tập còn chả thèm làm, sao giờ lên đại học, đột nhiên trở nên chăm chỉ như vậy nhỉ?
Không nghĩ ra."
Trần Tử Gia lý giải nói: "Có thể cô ấy là đã ngộ ra, hồi tiểu học tớ cũng không thích học. Sau lên sơ trung cũng mới ngộ ra đấy."
Tô Trí cười gật đầu.
Buổi tối hôm sau, Tô Trí lại lần nữa nhận được điện thoại của Tô Thố, cô ở đâu bên kia điện thoại chân thành nói giúp cô cảm ơn Trần Tử Gia, ngày mai không cần phiền anh ấy đưa đón nữa. Lúc này Trần Tử Gia vừa mới về phòng, đang lấy sách từ trong cặp ra, Tô Trí liền đi ra hành lang nghe điện thoại, hạ giọng hỏi: "Cậu ấy còn nói ngày mai tới đón em?"
Tô Thố "Ừ" một tiếng: "Anh ấy nói anh rất bận, cho nên sau này anh ấy sẽ đưa đón em. Có phải anh lại đi làm phiền anh ấy không?"
Tô Trí không nói gì. Anh ta trở lại phòng ngủ, thấy ra Trần Tử Gia đã ngồi xuống, đang tập trung đọc tờ giấy trong tay. Có lẽ vì ánh đèn bàn quá sáng, từ nét mặt anh Tô Trí có thể nhìn ra anh đang tập trung cao độ. Bình thường Trần Tử Gia đọc sách rất nhanh, nhưng khi đọc bài văn trên tờ giấy kia thì tốc độ lại rất chậm, đọc cẩn thận từng chữ một, hồi lâu sau mới lật qua tờ khác.
Tô Trí cũng không hiếu kỳ xem Trần Tử Gia đang đọc cái gì, chỉ là giường của hai người ở cạnh nhau, cho nên anh ta dễ dàng liếc thấy dòng chữ được in đậm "Trong hang động của Plato".
Một lúc lâu sau Trần Tử Gia mới đọc xong bài văn kia, đưa cho Tô Trí, mỉm cười giải thích: "Hôm nay lúc tớ tới tìm Hứa Nhất Hạo, cậu ấy đưa cho tớ xem bài văn này. Là Tô Thố viết đấy, cậu nói cô ấy không biết viết tiểu luận triết học, giờ cậu đọc cái này đi, nói có sách, mách có chứng, có đầu có cuối, đúng là phải đọc rất nhiều tài liệu mới có thể viết được như thế này đấy."
Mặt mày Trần Tử Gia giãn ra, thần sắc dạt dào vui vẻ, Tô Trí không biết phải nói với anh thế nào về nội dung cuộc điện thoại vừa rồi. Trong lúc anh ta đang do dự mất chục giây, chợt nhớ lại rất nhiều chi tiết, từ rất nhiều chi tiết dài như con sông lắng đọng lại tạo thành một ý nghĩ cổ quái, trôi nổi trong đầu anh ta.
Tô Trí rất lo lắng về cái ý nghĩ này, nhưng không biết vì sao lại không dám hỏi thẳng Trần Tử Gia. Đoạn thời gian trước số lần anh ta tiếp xúc với Ứng Thần nhiều lên, có lúc hai người sẽ đến phòng tự học, anh ta đã trằn trọc hỏi Ứng Thần: "Mễ Thi thật sự thích Trần Tử Gia à?"
Ứng Thần đau xót, nửa thật nửa giả nói: "Anh thân với Trần Tử Gia như vậy, sao còn hỏi em cái này? Em nói cho anh biết, Trần Tử Gia là bạn anh đấy, chuyện giữa cậu ấy và Mễ Thi không rõ ràng lắm, người ngoài rất khó nhúng tay vào, anh cũng không thể Mễ Thi được đâu."
"Sao anh lại thích Mễ Thi chứ?" Tô Trí cười đánh tan lo lắng của Ứng Thần, "Anh với cô ấy còn chưa nói với nhau nổi vài câu."
Vì cuộc thi phong cách giữa hai trường mà bọn họ phải họp một tuần một lần, vì thế tỷ lệ chạm mặt Hứa Nhất Hạo cũng tăng lên theo. Lúc ở cùng nhau bọn họ có rất nhiều đề tài để nói, đôi khi sẽ nói về Tô Thố, Hứa Nhất Hạo không cầm lòng được lộ ra ý cười, nói rằng mình hay gặp được cô ấy ở thư viện; Trần Tử Gia trầm mặc nghe anh ta nói chuyện, không nhìn ra bất cứ biểu tình gì trên mặt.
Đối với loại chuyện này, Tô Trí cũng không mở miệng xen vào, anh ta bớt chút thời gian tự an ủi mình, mày nghĩ nhiều rồi.
Về việc Hứa Nhất Hạo thích Tô Thố, chỉ cần liếc mắt anh ta cũng có thể nhìn ra, chỉ là anh ta không ngờ rằng, Tô Thố cũng thích Hứa Nhất Hạo.
Đó là do một lần ngẫu nhiên. Khi đó bọn họ vừa đến cửa thư viện, thì nhìn thấy Tô Thố và Hứa Nhất Hạo đang đứng nói chuyện dưới tàng cây gần đó, Hứa Nhất Hạo tinh thần phấn chấn đang nói gì đó với cô, trên mặt đều là ý cười; Tô Thố hơi ngẩng đầu, không nhúc nhích nhìn anh ta, thật lâu mà ánh mắt chưa có rời đi.
Tô Trí khiếp sợ cực kỳ: "Tớ không ngờ A Thố còn có thể nhìn một chàng trai như vậy ——"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!