Thẩm thị đang phát triển vô cùng tốt, tốt ngoài dự đoán.
Thẩm Nguyệt gập máy tính lại, nhìn con trai đang ngồi bên cạnh mình, trong đầu đột nhiên hiện ra khuôn mặt của Lệ Tư Dạ.
Người đàn ông đó thật ra có vài nét tương đồng với con trai cô, đặc biệt là đôi mắt, nhưng vì hiện tại Thẩm Tư Hạo còn hơi nhỏ, cũng chưa chắc chắn được gì.
Hơn nữa, Lệ Tư Dạ là một tổng giám đốc của tập đoàn lớn, luôn có vệ sĩ ở bên cạnh bảo vệ anh, không thể là người sáu năm trước đã bị hại thảm được.
Càng quan trọng hơn là anh đã có người phụ nữ của riêng mình rồi.
Nghĩ vậy, Thẩm Nguyệt gạt đi ý nghĩ về Lệ Tư Dạ rồi nói với con trai:
"Mẹ ra ngoài mua đồ ăn vặt, con ở trong phòng đừng đi lung tung biết không? Có người lạ gõ cửa cũng không được đáp lời."
"Vâng ạ!"
Thẩm Tư Hạo cười hôn mẹ một cái, chờ mẹ đi rồi, cậu nhóc liền lọ mọ tìm điện thoại của mình.
Trên khuôn mặt ngây ngô xuất hiện một chút nghiêm nghị, bàn tay nhanh chóng ấn số.
Đầu dây bên kia vang lên âm thanh vui vẻ của một người đàn ông lớn tuổi:
"Tư Hạo yêu dấu, cháu về đến nơi rồi à?"
"Đến rồi ạ.
Chú chưa biết gì hết hay sao?"
Từ trong giọng nói của Thẩm Tư Hạo, người đàn ông nghe ra được cậu nhóc không vui:
"Chuyện gì thế? Chuyện gì làm cháu yêu giận rồi?"
"Lúc ở sân bay mẹ cháu đã bị người ta vu oan là trộm đồ đó!" Thẩm Tư Hạo phồng má.
"Chú quả thật không biết, xin lỗi, chú nên gửi người đến đón hai mẹ con cháu mới đúng.
Lần sau chú sẽ chú ý hơn."
Thẩm Tư Hạo nghe được người ta hứa hẹn thì mới thả lỏng một chút:
"Cháu đang nghi ngờ Lệ tổng của Lệ thị là ba của cháu, chú nói xem có khả năng không ạ?"
"Lệ Tư Dạ phải không? Cái này thì không có gì chắc chắn, cháu đừng gặp ai cũng nghi ngờ người ta là ba của mình nữa, nhóc con, cháu gấp gáp tìm ba đến vậy hả?"
Thẩm Tư Hạo cười hề hề:
"Cháu hiểu rồi, nhưng mà người phụ nữ đã ăn trộm rồi vu oan cho mẹ cháu ở sân bay kia thật đáng ghét.
Chú giúp cháu tra thông tin về cô ta được không?"
"Đợi chú một lúc, cần thời gian để làm việc."
"Vâng ạ."
Cậu rất tin tưởng vào chú Mạc, chú ấy là người đứng đầu tổ chức, chắc chắn sẽ không mất quá nhiều thời gian để tìm hiểu về một người đâu.
Chưa đầy mười lăm phút sau, điện thoại của Thẩm Tư Hạo lần nữa reo lên, khi cậu nhóc bắt máy thì nghe được chú Mạc nói:
"Là một cô gái chuyên trộm kim cương, cũng có chút danh tiếng trong giới đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!