Chương 74: Nguyệt Anh Yêu Em

Lệ Tư Dạ nhìn con trai mình đang ra sức vung vẩy tay, buồn cười hỏi:

"Tư Hạo, con muốn có em không?"

"Dạ, có…"

Trước ánh mắt khó hiểu của con trai, Lệ Tư Dạ mặt dày nói:

"Vậy con nên biết làm gì vào lúc này chứ? Con lớn rồi, có thể ngủ một mình được rồi."

Thẩm Nguyệt trừng mắt nhìn anh một cái rồi nói:

"Anh còn bao nhiêu việc phải làm, đừng có chìm đắm trong nữ sắc."

"Nhưng anh tình nguyện chìm đắm."

Vẻ mặt của Lệ Tư Dạ lúc ấy nghiêm túc giống như đang tuyên bố một việc quan trọng, không phải anh hư hỏng hay đầu óc đen tối suốt ngày chỉ biết đến chuyện kia, nhưng mỗi lần ở bên cạnh Thẩm Nguyệt, cảm xúc trong anh lại cuộn trào mãnh liệt, muốn chạm vào cô, muốn ôm, muốn hôn lên bờ môi mềm.

Bởi vì yêu, cho nên tế bào trong cơ thể đều đang gào thét, thúc anh tiến tới gần hơn.

Ánh mắt của anh lúc ấy khiến Thẩm Nguyệt hơi ngại ngùng không biết phải trả lời như thế nào, vội vàng ôm con trai đi, nói:

"Em đi xem có gì để nấu bữa tối không."

Cô đi rồi, Lệ Tư Dạ mới cong ngón trỏ lên sờ mũi chính mình, cười cười đuổi theo.

Có lẽ Thẩm Nguyệt cũng đã biết anh đang muốn gì.

Buổi tối, Tư Hạo đột nhiên nhận được điện thoại từ Mạc Bắc, bên đó nói là có chuyện quan trọng cần cậu.

Cậu nhìn ba mẹ, nghĩ thấy ông trời có mắt, vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

"Con phải đi làm chuyện quan trọng rồi, chú Mạc sẽ đến đón con ạ."

"Không được." Thẩm Nguyệt lo lắng nên lập tức chặn con trai lại: "Tối rồi còn đi đâu chứ?"

"Mommy, chuyện quan trọng mà…"

"Không là không, con nhìn xem có con cái nhà ai mới năm tuổi đã suốt ngày lang thang một mình bên ngoài như vậy?"

Lệ Tư Dạ thấy con trai mím môi đầy đáng thương thì cầm điện thoại lên gọi ra ngoài dặn dò vài câu, sau đó quay sang năn nỉ giúp thằng bé:

"Em cũng biết tầm quan trọng của Jack ở Khu Biệt mà, anh sẽ để bảo vệ đi theo bảo vệ cho con, đừng lo quá."

"Anh…" Thẩm Nguyệt đang còn định nói gì đó thì Lệ Tư Dạ đã đứng lên, nhanh như chớp hôn lên môi cô một cái.

Cô mở to mắt nhìn anh, rồi nhìn bé con nhà mình đang há hốc mồm ở bên cạnh, xấu hổ lui về phía sau, đang định mở miệng nói chuyện, Lệ Tư Dạ lại tiến tới ôm chặt lấy cô, định tiếp tục chuyện vừa rồi.

Bàn tay đặt sau lưng của Lệ Tư Dạ hất hất, con trai ngoan liền hiểu ý lập tức chạy ra ngoài.

Vừa mở cửa, hai bên vệ sĩ đã tới gần hộ tống cho cậu nhóc

Ở bên trong, Thẩm Nguyệt đã bị Lệ Tư Dạ hôn đến đầu óc mơ màng, đầu lưỡi không ngừng bị anh ngậm lấy, khuấy đảo ra âm thanh nghe mà ngượng ngùng.

Lệ Tư Dạ vừa hôn vừa tiến tới, Thẩm Nguyệt thì chỉ biết lui về sau, eo và gáy bị anh giữ thật chặt.

Cô di chuyển một lúc, lưng liền chạm vào vách tường phía sau.

Hơi thở nóng bỏng của Lệ Tư Dạ dừng lại bên cổ cô, có chút nhồn nhột, anh hít một hơi thật sâu rồi nói với cô:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!