Chương 44: Cốt Lõi Của Khu Biệt

Trời sinh Thẩm Nguyệt là một đứa nhỏ hiền lành, dễ tin người, vì vậy mà từng bị chính gia đình mình hãm hại đến nỗi không ngóc đầu lên được.

Một người như thế,, đâu còn đơn thuần được nữa.

Cô làm gì cũng luôn chừa đường lui cho bản thân, cẩn trọng tỉ mỉ, mặc dù đôi lúc có sai lầm, nhưng sẽ bình tĩnh sửa đổi.

Cô, không cho phép bản thân yêu thêm người nào nữa.

Lệ Tư Dạ tin tưởng cô thì sao? Bởi vì cảm thấy cô mới lạ, thú vị nên thích cô, rồi sau này nảy sinh cảm giác chán ghét sẽ không cần cô nữa? Rõ ràng lý trí nói cho cô biết không nên nghe những lời đường mật của đàn ông, nhưng khi Lệ Tư Dạ lên tiếng hỏi cô làm sao vậy, cô liền thuận theo mà mềm giọng:

"Không sao.

Cảm ơn anh lần nữa, tôi cũng sẽ tìm cách giải quyết vấn đề này."

Thẩm Nguyệt vội vàng ngắt máy, tránh để bản thân chìm đắm vào trong tình cảm mà quên mất chính sự.

Cô kéo hộc tủ ra, giữa mớ giấy tờ cũ kỹ chất đống tìm được một bản thảo đã vẽ từ lâu, cẩn thận phủi lớp bụi bặm bên ngoài đi, cô đặt nó lên bàn, nhìn chăm chú.

Đêm đó, Thẩm Nguyệt thức trắng ngồi bên bàn làm việc.

Ánh đèn nhẹ nhàng chiếu lên ngũ quan xinh đẹp yêu kiều, trong đáy mắt cô là hừng hực quyết tâm.

Sáng sớm, Thẩm Tư Hạo vừa ngủ dậy thì nhìn thấy mẹ mình gục bên bàn làm việc, tư thế ngồi đó không tốt cho cột sống chút nào.

Cậu trượt xuống giường, chạy đến bên cạnh mẹ, nhìn mấy mẩu giấy nhỏ ghi đầy thông tin.

Tuy rằng mới năm tuổi, nhưng Thẩm Tư Hạo đã học được rất nhiều chữ.

Cậu nhìn ra được bên trên ghi thông tin về công ty Dương Quang.

Sự tò mò thoáng hiện trong lòng, cậu không kìm được mà mở điện thoại của mẹ lên xem, mật khẩu chắc chắn là ngày sinh nhật của cậu rồi.

Nhìn một chút tin nhắn bên trong, Thẩm Tư Hạo phát hiện hóa ra mẹ đang bị đuổi việc tạm thời, lý do là vì có người ăn cắp bản thảo cùng kế hoạch của Lệ thị bán cho đối thủ.

Cái kẻ mua lại đồ ăn cắp cũng chẳng tốt lành gì, là ông chú Dương Lâm kia?

Ngẩng đầu lên, Thẩm Tư Hạo tức giận khi trông thấy quầng thâm mắt của mẹ mình.

Thẩm Nguyệt nằm nghiêng bên bàn, nghe tiếng động, cô hơi mở mắt ra.

Con trai không biết từ lúc nào đã đứng gần cô, miệng cười gọi:

"Mommy, mommy muốn ăn gì? Hôm nay con sẽ nấu cơm!"

Thẩm Nguyệt vươn vai, khởi động sơ qua rồi miễn cưỡng cười đáp:

"Không cần đâu, mẹ được nghỉ nên con muốn ăn gì cứ nói, mẹ sẽ nấu."

"Vậy cũng được, hì hì, mẹ nấu súp gà cho con nhé?"

"Được rồi."

Nói xong, Thẩm Nguyệt đứng lên và thu dọn một chút bàn làm việc, sau đó đi vào nhà vệ sinh rửa mặt và thay quần áo.

Trong lúc Thẩm Nguyệt ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn, Thẩm Tư Hạo đã đeo tai nghe vào và mở máy tính bắt đầu gõ phím điên cuồng.

Tên chết tiệt Dương Lâm dám hãm hại mommy, cậu tuyệt đối sẽ cho ông ta biết làm gì cũng phải nhìn trước ngó sau!

Mất gần như nửa ngày, Thẩm Tư Hạo mới hoàn thành kế hoạch của mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!