Chương 35: Thẩm Nguyệt Ranh Mãnh

Khi Nhậm Tiểu Đồng nhận được điện thoại từ tập đoàn Phong Ảnh, cô ta đã rất hoang mang:

"Nhưng các người tìm tôi làm gì?"

"Tôi nói thẳng, chúng tôi muốn thuê cô làm việc này, lương không thấp hơn lúc cô ở Lệ thị."

Nghe thì hấp dẫn đấy, nhưng Nhậm Tiểu Đồng cũng chẳng phải đứa ngu.

Khi mà chưa biết rõ đối phương thuê mình làm gì, cô ta tuyệt đối không đồng ý:

"Nói rõ ra hơn đi."

Sau khi bàn thêm với Phong Ảnh về chuyện này, Nhậm Tiểu Đồng nở nụ cười thâm hiểm.

Vốn dĩ việc bị đuổi khỏi Lệ thị đã để lại một bóng ma trong lòng cô ta khiến cô ta ăn ngủ không ngon nhiều ngày liền, bây giờ xuất hiện cơ hội trả thù, cô ta tất nhiên sẽ nắm bắt cho thật tốt.

Kể cả khi Phong Ảnh không trả lương mà nhờ cô ta làm chuyện này, cô ta cũng nguyện ý.

Ngày hôm sau.

Thẩm Nguyệt đến công ty làm việc như thường, bên phía sản xuất đã bắt tay vào chuẩn bị cho bước cuối cùng, mọi thứ đều suôn sẻ.

Cho đến khi… Cô đọc được một vài bài báo không hay về mình và Lệ thị.

Tiêu đề quả thật rất bắt tai, cái gì mà "Ma mới bắt nạt ma cũ, sự suy đồi của Lệ thị", "Lệ thị che chở cho cat, đuổi việc nhân viên cũ, một chế độ lộng quyền"...! Nghe chỉ thấy buồn cười, vậy nhưng thu hút rất nhiều lượt xem và lượt bình luận.

Có lẽ là đánh trúng tâm lý của những nhân viên luôn không ngừng nỗ lực mà vẫn nghèo, vẫn khó lên chức, khiến họ phẫn nộ đẩy bài báo lên top hot.

"Lại gây chuyện rồi." Thẩm Nguyệt khẽ thở dài một hơi, đứng lên, chủ động tìm đến chỗ Lệ Tư Dạ.

Dù gì thì ở đây, ngoại trừ Lệ Tư Dạ ra cô chẳng quen biết ai, mà anh ắt hẳn cũng rất quan tâm đến hình tượng của công ty.

Trợ lý Thẩm nhận được điện thoại từ cô liền chuyển lời cho Lệ Tư Dạ, anh gật đầu bảo:

"Để cô ấy vào."

Thẩm Nhất Độ ừm một tiếng rồi đi mở cửa đón Thẩm Nguyệt vào.

Hôm nay cô vẫn rạng rỡ như mọi ngày, đã biết bản thân bị bôi nhọ rồi còn cười được sao?

Thật ra người khác vu oan giá họa thế nào Thẩm Nguyệt cũng không sợ, bởi cô tự tin mình có thể xoay chuyển tình thế.

Một kẻ thua cuộc bị đuổi khỏi Lệ thị còn định lật trời hay gì? Kẻ địch của cô nhiều lắm, đều là những người có quyền có thế, chứ không phải một nhân viên mãi chẳng lên được mặt bàn còn bám víu khắp nơi muốn trả thù.

Cô đi đến bên cạnh Lệ Tư Dạ, anh ngẩng đầu lên, vẫn là biểu cảm lạnh lùng không thay đổi, nhưng trong mắt nhiều hơn một chút kiên nhẫn.

Người duy nhất nhận ra sự thay đổi này chỉ có trợ lý Thẩm đã theo anh rất lâu.

Thẩm Nguyệt chủ động nhắc đến vấn đề rắc rối kia:

"Lệ tổng, tôi nghĩ không cần nói anh cũng biết tôi đến vì chuyện gì.

Lần này vốn nên để phòng truyền thông và bộ phận pháp chế cùng nhau xử lý, gỡ rối, nhưng nếu mấy bài báo ấy đã trực tiếp công kích tôi thì tôi nên ra mặt mới đúng.

Đỡ cho đến khi ấy người khác nói Lệ thị ỷ thế hiếp người, dập tắt tin đồn bằng tiền bạc."

"Được, cô nghĩ thế nào?" Lệ Tư Dạ bình tĩnh chờ đợi.

"Chờ sự việc bị đẩy lên càng cao, càng xa, tôi muốn mở họp báo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!