Chương 2: Sáu Năm

Sáu năm sau, sân bay quốc tế của thành phố Vân Thành.

Một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ và một bé trai trắng trẻo đáng yêu vừa ra khỏi nơi checkin đã thu hút không ít sự chú ý.

Cô gái mặc một bộ váy ngắn bó sát, những đường cong cơ thể gợi cảm và khí chất sang trọng, cao quý của cô khiến cô nổi bật giữa đám đông.

"Mẹ, người ta lại nhìn mẹ rồi kìa."

"À? Sao mẹ cảm thấy họ đang nhìn cục cưng đáng yêu của mẹ vậy?"

Thẩm Nguyệt nở nụ cười cưng chiều, một tay dắt con trai, một tay kéo va li đi về phía trước.

Thẩm Tư Hạo ở bên cạnh không ngừng đưa mắt quan sát xung quanh, mấy người đàn ông kia cứ dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn mẹ của cậu! Hừ hừ, lúc nào cũng vậy hết!

Đừng nhìn Thẩm Tư Hạo chỉ là một đứa trẻ mặt búng ra sữa mà khinh thường, rất ít người biết tài năng thật sự của cậu nhóc.

Thẩm Nguyệt để con trai ngồi trên ghế, cẩn thận dặn dò:

"Cực cưng ngoan, con ngồi đây chờ mẹ một lát, mẹ đi vệ sinh xong sẽ quay lại ngay.

Không được đi lung tung có biết chưa?"

"Dạ!" Thẩm Tư Hạo gật gật đầu.

Ngoan ngoãn là vậy, nhưng khi Thẩm Nguyệt vừa rời khỏi không lâu, cậu nhóc liền lôi từ trong va li ra một chiếc máy tính xách tay, ngồi khoanh chân trên ghế ở khu vực chờ, miệng lẩm bẩm:

"Cuối cùng cũng về đây rồi, phải cho mấy người ăn hiếp mẹ một bài học mới được!"

Thẩm Tư Hạo liếm liếm môi, bàn tay nhỏ xinh xắn ở trên bàn phím bay múa không ngừng, màn hình liên tục hiển thị một loạt các hình ảnh, số liệu, chúng nó điên cuồng lướt ngang qua mắt của cậu nhóc.

Cũng may giờ này không phải giờ cao điểm, người qua lại rất ít, không ai chú ý đến hiện tượng kỳ quái này.

Một đứa trẻ năm tuổi thì biết được bao nhiêu về máy tính chứ? Để họ thấy được cảnh cậu nhóc gõ phím với tốc độ cao như thế, chỉ sợ sẽ rớt mắt ra ngoài.

Thẩm Tư Hạo đã nung nấu kế hoạch ngày hôm nay cũng được một thời gian rồi! Gõ gõ, rồi nhấn enter, kết thúc quá trình hack vào tập đoàn Thẩm thị.

Cậu quyết định chỉ hack một tỉ, xem như tiền bồi thường vì sáu năm trước.

Mặc dù lúc đó cậu còn chưa ra đời, nhưng cậu đoán chắc phải có chuyện gì đó mới khiến mẹ chịu khổ và căm hận Thẩm gia, Thẩm gia ức hiếp mẹ cậu, đáng đời bị mất tiền.

Tiếc là đến giờ còn chưa hỏi được nguyên do thật sự, mẹ không chịu nói gì hết, đến cả cha mình là ai cậu cũng không biết.

Nhanh tay xóa sạch dấu vết, Thẩm Tư Hạo bật phim hoạt hình Tom and Jerry lên xem trong khi chờ đợi.

Trước mặt mẹ, cậu là một đứa trẻ ngoan hỉ mũi chưa sạch đó.

Cùng lúc đó, ở bên cạnh có hai người đàn ông đang nói chuyện khiến Thẩm Tư Hạo chú ý.

"Lệ tổng, hình như do chúng ta đến trễ nên Thẩm tiểu tức giận rồi.

Tôi thật sự xin lỗi."

Lệ Tư Dạ không nói gì, chỉ đưa mắt nhìn trợ lý của mình.

Ngũ quan giống như được bàn tay điêu luyện của nghệ nhân tỉ mỉ khắc thành, mày rậm, mắt sáng, mũi cao.

Vẻ ngoài của anh không hề đáng sợ, thậm chí còn vô cùng tuấn mỹ, nhưng ánh nhìn kia lại làm trợ lý sợ đến nỗi run lẩy bẩy:

"Hay, hay là gọi cho cô ấy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!