Chương 16: Bị Sao Chổi Chiếu

Thấy tình hình của chú Lệ và mommy nhà mình tiến triển tốt đẹp, Thẩm Tư Hạo hài lòng, lập tức tìm cách lôi kéo Thẩm Nhất Độ ra ngoài:

"Chú Thẩm, cháu muốn ăn mấy món tráng miệng, chú đi với cháu được không?"

Thẩm "bóng đèn" như vớ được cái phao cứu sinh, lập tức đứng bật dậy:

"Đi đi, chú đưa cháu đi lấy đồ ăn ngon."

Hai chú cháu nắm tay tung tăng đi khỏi phòng VIP, chừa lại không gian riêng cho Thẩm Nguyệt và Lệ Tư Dạ.

Cô thừa biết con trai đang có ý gì, gặp ai hợp mắt cũng đòi làm Nguyệt Lão, xem sổ định hôn của dân gian để se tơ cho cô.

Nói thật, cô hiện tại chỉ muốn tìm cho được người đàn ông sáu năm trước, lật lại chuyện cũ.

Trong lòng đã có đáp án, nhưng cô không có bằng chứng để chứng minh Thẩm gia hại mình.

Lệ Tư Dạ nhìn cô, muốn mở miệng nói chuyện, lại vì bình thường chưa bao giờ chủ động tán tỉnh người khác nên bị ngượng, cuối cùng đành im lặng.

Bên ngoài nhà hàng, Thẩm Tư Hạo vui vẻ cầm đĩa bánh, vừa đi lòng vòng vừa chỉ huy Thẩm Nhất Độ lấy đủ loại đồ ngon cho mình.

Mỗi thứ lấy một chút xíu, muốn mang về cho mẹ thử.

Thẩm Nhất Độ loay hoay lấy đồ, hỏi Thẩm Tư Hạo:

"Lấy nhiều thế có ăn hết không?"

"Bình thường mẹ thích đồ ngọt, thích ăn vặt nhất, chú đừng lo mà.

Nếu dư ra thì cháu sẽ đóng gói mang về."

Nghe thằng bé nói, Thẩm Nhất Độ cảm giác đứa trẻ này thật hiểu chuyện, còn biết rằng bỏ phí đồ ăn là không tốt.

Đang nghĩ ngợi, Thẩm Nhất Độ chợt nghe thấy âm thanh một người phụ nữ ré lên:

"Á, trời ơi!"

Kèm theo đó là âm thanh vỡ nát của đĩa sứ, quay đầu nhìn sang, Thẩm Nhất Độ giật mình phát hiện Thẩm Tư Hạo đang lồm cồm bò dậy, đĩa bánh trong tay rơi xuống đất thành mấy mảnh, bánh ngọt và đồ tráng miệng trên đó thì vung vãi khắp nơi.

Thẩm Nhất Độ sợ hết hồn, vội chạy tới đỡ Thẩm Tư Hạo lên rồi hỏi:

"Có sao không? Cháu có đau chỗ nào không?"

Đây là cục cưng bảo bối của Lệ tổng, bình thường mặc dù không nói, nhưng nhìn thái độ khác biệt mà Lệ tổng thể hiện trước mặt thằng nhóc là biết! Làm trợ lý cho Lệ Tư Dạ bao lâu, Thẩm Nhất Độ lần đầu tiên thấy được sự dịu dàng của Lệ Tư Dạ dành cho người lạ, cũng vì vậy, khi đi cùng thằng bé thì tuyệt đối phải chăm sóc nó thật cẩn thận.

Người phụ nữ trung niên đụng trúng Thẩm Tư Hạo dùng khăn giấy lau lấy lau để bộ váy trắng trên người, bởi vì vừa rồi không chú ý, bà đã va chạm với đứa nhỏ trước mắt.

Thấy trên quần áo đắt tiền của mình xuất hiện vết bẩn, bà tức giận mắng:

"Thằng nhóc này, mày bị mù à? Đi đường mà không biết nhìn đường, mày có biết bộ váy này đắt thế nào không hả?"

Thẩm Tư Hạo phủi quần áo, mặc dù trên người cậu không dính nhiều thức ăn nhưng cũng bị bẩn rồi, thật là bực mình.

Rõ ràng bà ta vội vàng đi tới không nhìn đường trước, giờ lại đổ lỗi cho cậu?

Nhịn xuống cơn tức, Thẩm Tư Hạo cho Thẩm Nhất Độ đang ở bên cạnh một ánh mắt yên tâm, sau đó lễ phép nói:

"Cháu xin lỗi ạ."

"Xin lỗi là xong hả? Mày nhìn xem." Người phụ nữ kia kéo góc váy, chỉ vào đó rồi hừ một tiếng: "Váy này không phải muốn mua liền mua đâu, rất đắt đấy, vết bẩn này tính sao hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!