Chương 48: (Vô Đề)

Đêm đó, Tống Nhiễm đi ngủ thật sớm, không chú ý đến bất cứ tin tức gì bên ngoài. Tuy vẫn mượn tác dụng của thuốc ngủ, nhưng cô lại ngủ rất yên giấc, hôm sau thức dậy tinh thần vô cùng sảng khoái.

Đến khi tới đài truyền hình, cô mới hay tin.

Sáng hôm qua nhóm học sinh viết thư ngỏ, đến xế chiều sau khi có thông báo vụ án học sinh nhảy lầu, trên mạng tuôn trào hai, ba làn sóng dư luận công kích cô.

Thế nhưng sau khi Vương Hàn đứng ra, tình thế đảo ngược, búa rìu dư luận lại chuyển hướng sang Triệu Nguyên Lập, thậm chí một bộ phận học sinh vô tội bênh vực Triệu Nguyên Lập cũng bị ném đá.

Tống Nhiễm không biết những khuôn mặt phía sau bàn phím kia rốt cuộc là con người hay loài vật.

Chuyện lan rộng, trường học tạm thời cách chức xử phạt Triệu Nguyên Lập, bày tỏ sẽ dốc hết sức phối hợp với cảnh sát điều tra, đồng thời tiến hành kiểm tra tình trạng bạo lực học đường trong phạm vi toàn trường, trả lại cho học sinh một môi trường học tập lành mạnh.

Vương Hàn tạm nghỉ học, được bố mẹ đón đi, chờ cảnh sát đến lấy lời khai. Do còn ở độ tuổi vị thành niên, diễn biến vụ án sẽ không công khai với truyền thông. Có điều, cậu ấy đã viết một câu trên trang cá nhân:

Đừng ủng hộ tôi, bởi tôi biết một khi các người không hài lòng với kết quả, lưỡi dao trong tay sẽ lại đâm vào tôi.

Tống Nhiễm công khai đăng một bài tổng kết, thừa nhận minh phạm sai lầm trong việc điều tra, gây nhiễu loạn dư luận, hy vọng mọi người rút ra bài học từ việc này, đồng thời kiên nhẫn chờ đợi, tin tưởng, cũng như theo dõi cơ quan chức năng điều tra đúng theo trình tự luật pháp, rồi sự thật cuối cùng cũng sẽ được phơi bày.

Trong bài cô còn viết:... Người của công chúng có sức ảnh hưởng với dư luận như hiệu ứng cánh bướm, nhất là phóng viên. Tôi không chú ý đến điểm này, khiến sự việc phát triển vượt xa dự đoán của mình, là lỗi của tôi.

Tuy nhiên với tư cách là bạn đọc, phải chăng các bạn cũng nên nâng cao khả năng suy nghĩ phân tích của mình, đừng mù quáng hùa theo đám đông...

Chỉ là so với bài viết trước, bài viết này có số bình luận và chia sẻ quá ít ỏi.

Vương Hàn gọi điện bảo đã đọc bài viết cô vừa đăng. Ở đầu dây bên kia, cậu ấy rất áy náy:

"Chị, em xin lỗi. Khi đó em muốn nhờ chị giúp, nên đã lừa dối chị, lại sợ bị bạn học cả trường cô lập, nên không kịp thời đứng ra giao nộp bằng chứng."

Tống Nhiễm cười dịu dàng,

"Không sao, bây giờ em đang phải chịu áp lực rất lớn, trái lại chị có chút lo lắng cho em."

"Bố mẹ đều ở bên em, không sao đâu ạ. Chị yên tâm, lần này em nhất định sẽ nói thật, không che giấu, càng không thêm mắm dặm muối."

Tốt.

Hai người không nói nhiều, bố mẹ cậu ấy sợ phóng viên quấy rầy nên đứng trông chừng bên cạnh, Vương Hàn nhanh chóng cúp máy.

Có phóng viên liên lạc với Tống Nhiễm, muốn thông qua cô phỏng vấn Vương Hàn, song bị cô từ chối. Đối phương trách mắng:

"Mấy hôm trước cô bị dư luận công kích, tôi còn công khai ủng hộ cô, bây giờ sóng gió qua đi thì trở mặt hả?"

Tống Nhiễm trực tiếp cho hắn ta vào danh sách đen.

Tiếp theo, cô đi in một văn bản rồi đến văn phòng của Lưu Vũ Phi.

Nhận được đơn xin thôi việc của cô, Lưu Vũ Phi kinh hãi quá đỗi: Cô làm gì vậy?

Tống Nhiễm áy náy:

"Trưởng phòng, tôi muốn thôi việc."

Cô... Lưu Vũ Phi không hiểu nổi,

"Sao cô lại tự làm khổ mình làm gì? Vất vả lắm Vương Hàn mới đứng ra đính chính, chứng minh cô nói đúng. Bây giờ bên ngoài có rất nhiều người ủng hộ cô kia mà."

"Kết quả đúng, nhưng quá trình sai."

Tống Nhiễm khảng khái thừa nhận:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!