Chương 36: (Vô Đề)

Edit: Onion2109

Beta: Eimi.103

Không biết có phải do nằm trên giường bệnh quá lâu mà chức năng cơ thể nảy sinh thoái hóa, Tống Nhiễm thấy năng lượng không nhiều như trước nữa, chưa đến giờ tan tầm đã cảm thấy hết sức mệt mỏi. Bản thân dù cố gắng suy nghĩ ít đi nhưng vẫn nặng nề tâm sự, ban đêm thường xuyên mất ngủ.

Trong công việc cũng bởi vì không chú ý tập trung mà phạm phải mấy lỗi nhỏ, nhưng cũng may có các đồng nghiệp thông cảm chiếu cố.

Ngày ấy, Tiểu Xuân hỏi cô:

"Nhiễm Nhiễm, cậu có muốn xin cấp trên nghỉ ngơi mấy ngày không?"

Sao vậy?

"Bản thảo cậu viết ấy, cấp trên soi ra lỗi chính tả. Mà tớ thấy gần đây tinh thần cậu có vẻrất kém."

Cô mở tài liệu ra soát lại lỗi, nói:

"Gần đây tiết trời có hơi lạnh, ngủ không ngon lắm."

Tớ cũng thế. Tiểu Đông xen vào, 

"Chết rét mất thôi. Ở phương nam thời tiết lạnh ẩm đúng là không muốn sống. Tớ cũng nghĩ quẩn, muốn chạy tới nơi có khí hậu ấm áp mộtchút làm việc."

Tiểu Thu nói:

"Nhiễm Nhiễm, lúc cậu không có ở đây, tư liệu của cậu tớ đều đang xử lý giúp, bây giờ bàn giao lại cho cậu nhé?"

Được.

"Lúc cậu nằm trên giường bệnh bỏ qua nhiều thứ lắm nha." Tiểu Hạ hâm mộ nói, 

"Cậu không được nhìn những video và ảnh chụp lúc trước cậu ghi lại tạo nên sóng gió lớn ở giới truyền thông thế nào đâu, sức ảnh hưởng còn lớn hơn CARRY lần trước."

Tống Nhiễm vừa mở thư mục nén Tiểu Thu gửi tới, một bức hình hiện ra, chính là ngày vụ nổ cô nhấn nút chụp, kẻ đánh bom liều chết trên mặt đầy nét cười, mang theo một túi kẹo. Sáu mươi bảy mươi em bé vây quanh hắn, ngẩng cái đầu nhỏ xíu trông mong được chia kẹo.

Mà bên trong quần áo của kẻ đó có khói xanh bốc lên —— chỉ trước một chút với lúc bom nổ.

Cả bức ảnh nhìn qua là sự ấm áp vui vẻ nhưng ẩn sau đó mang ý nghĩa đến đáng sợ.

Cứ như một người đeo lên chiếc mặt nạ thiên sứ, nhưng phía sau lại là tử thần nở nụ cườilạnh giá với lưỡi hái trong tay.

"Đặc sắc nhất ở đây chính là kíp nổ đốt lên khói xanh. Chụp được đến mức độ này chínhlà thời cơ trời ban đó." Tiểu Xuân đánh giá.

"Tấm hình này có thể tranh cử giải thưởng tin tức quốc tế năm nay ở Hà Lan, thậm chí cả đề cử giải Pulitzer."

Tống Nhiễm trong một giây đồng hồ cầm con chuột tắt bức ảnh đó.

Trong thư mục còn có rất nhiều ảnh chụp và video, cô không dám nhấn mở, một mạch lướt qua hết.

Tiểu Hạ nói:

"Tấm hình Thẩm Bội chụp, tài liệu thực tế rất tốt, nhưng chắc do quá vội vàng mà kết cấu quá kém."

Đó là tấm hình chụp một hàng mấy chục thi thể trẻ con được xếp bên đường, một sĩ quan ngồi bên cạnh ôm đầu khóc lớn.

Tiểu Xuân nói: 

"Đừng nói nữa, vì tình trạng bi thảm của những đứa bé không có đánh mã số, khi tấm hình của cô ấy phát ra ngoài suýt bị chửi chết..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!