Chương 28: (Vô Đề)

Edit: Eimi.103

Beta: Onion2109

Mặc dù ngủ không ngon, nhưng sáng sớm hôm sau Tống Nhiễm đã thức dậy rồi. Cô biêntập sơ video tối hôm qua rồi gửi về nước.

Tiểu Thu nhận được video, dặn cô chú ý an toàn, còn nói rằng mình đã xem chương trìnhcủa đội chiến đấu đặc biệt trên kênh tin tức quốc gia và kênh quân sự rồi.

Tiểu Thu nói:

"Ái chà, bạn trai của Thẩm Bội ưu tú ghê."

... Tống Nhiễm không có lời nào để nói.

Tiểu Thu còn nói:

"Nhưng mà gần đây hai người họ kỳ lạ lắm."

Tống Nhiễm: Sao vậy?

Tiểu Thu:

"Thẩm Bội là người thích khoe khoang, nhưng khi mọi người khen chương trình đó hay thì cô ấy lại không hề nói gì."

... Tống Nhiễm không nói nhiều nữa, cô còn có việc, nói phải đi làm việc trước.

Bảy giờ sáng, Tống Nhiễm đi xuống lầu, Sasin cũng vừa mới đến.

Hai người chỉ đơn giản ăn miếng bánh mì rồi xuất phát. Tống Nhiễm mặc áo chống đạn có in chữ PRESS và đội mũ bảo hiểm, phòng ngừa trong giao chiến bị thương.

Đường đi trống trải mà yên tĩnh, khu giao chiến thì đạn pháo ầm ầm.

Trên mặt đất rải rác xi măng và cát rơi từ vách tường. Bức tường ven đường đã sớm bị bắn thành tổ ong màu đen. Nhưng ánh nắng lại rất tươi đẹp, bầu trời vừa cao vừa trong xanh.

Tống Nhiễm cùng Sasin trò chuyện về vụ năm mươi nghìn đô la, bỗng nhiên phía trước vang lên tiếng pháo, tòa nhà hai bên rung động hai cái rồi rơi xuống một đống khối ximăng, đập trúng mũ bảo hiểm của Tống Nhiễm và Sasin.

Tống Nhiễm phủi bụi trên vai, hỏi:

"Cậu vừa nói cái gì? Tôi không nghe rõ."

"Em nói nên xửbắn các quan chứctham nhũngbán giấy phép xuất cảnh vàothời gian này."

Hai người vừa tán gẫu vừa đi vào một tòa nhà bị vứt bỏ. Âm thanh pháo súng bên ngoài đã chấn động đến đinh tai nhức óc, nói gì cũng không nghe được. Hai người lắp xongthiết bị, tìm xong vật che chắn, ghé vào bức tường đổ ở giữa quay chụp chiến trường bênngoài tòa nhà.

Lựu đạn, lựu đạn hơi cay, súng máy… các loại vũ khí đạn dược thay nhau ra trận, hai bên đều không ngừng có người thương vong.

Đánh được giữa chừng, song phương dùng thêm súng cối và tên lửa bắn phá. Đạn, đạn pháo nối đuôi nhau tạo ra những đường vòng cung trên trời xanh, ầm ầm luân phiên. Cả khu vực đều chấn động.

Tống Nhiễm ôm đầu bịt tai, những khối bùn từ tầng trên không ngừng rơi xuống đập vàomũ bảo hiểm và áo chống đạn của cô.

Cô nằm rạp trên mặt đất, che chặt mặt nạ mũ bảo hiểm, nhét nút bịt tai, híp mắt điều chỉnh tiêu cự và phương hướng.

Đôi bên chiến đấu rất lâu mới được yên tĩnh một lúc, trong lỗ tai cô giờ toàn là tiếng kêu, như có mấy vạn con ong mật vo ve.

Ở tầng dưới đã chuyển thành đấu súng, Tống Nhiễm vùi đầu nằm một lát, từ từ duy trìthể lực.

Cô quay đầu nhìn Sasin, cậu một tay vịn máy ảnh, một tay cố sức xoa trán.

Cậu có sao không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!