Chuyển ngữ: ChenLuan
Tống Nhiễm cúi thấp đầu, lấy khăn lau ngón tay từng chút từng chút một, rất chăm chú, rất dùng sức, giống như trên ngón tay bị dính thứ gì đó thật bẩn thỉu cần lau ngay tức thì.
Thẩm Bội đem bảng thực đơn đưa cho Lý Toản:
"Anh có muốn gọi thêm chút đồ ăn không, xem xem còn muốn ăn cái gì nữa?"
Anh nhìn lướt qua, lại có chút thờ ơ không để ý, nói:
"Như hiện tại được rồi, không đủ thì gọi thêm."
Được.
Từ đầu tới cuối Tống Nhiễm luôn buông mí mắt xuống, lau tay hết lần này tới lần khác.
Trên bàn không bất kể nam hay nữ đều rất có hứng thú với Lý Toản, quân nhân như anh rất khó để không trở thành tiêu điểm.
Tiểu Xuân dẫn đầu hỏi:
"Nghe Thẩm Bội nói, anh là quân nhân?"
Ừ.
"Lúc nào bắt đầu làm lính vậy?" Tiểu Thu hỏi.
Lý Toản nói: Mười tám tuổi.
"Anh làm lính bao nhiêu năm rồi?" Một đồng nghiệp nam hỏi.
Gần năm năm.
Tiểu Hạ truy vấn:
"Trong đội bọn anh còn có ai giống như anh, còn độc thân..."
Ai yaa! Thẩm Bội cười chen mồn vào nói:
"Mọi người làm sao thế, người hiểu còn biết mấy người bệnh nghề nghiệp nổi lên, người không hiểu lại nghĩ mấy người đang tra hộ khẩu đấy. Xuân Hạ Thu Đông đồng thanh hướng cô ta xuỵt một tiếng:"Chậc chậc chậc, bảo vệ kỹ quá đấy nhé."
Lý Toản nhất thời không trả lời, hơi trầm mặc quay đầu nhìn Thẩm Bội, biểu cảm không quá rõ ràng.
Thẩm Bội chỉ hướng nhìn anh cười cười.
Tống Nhiễm nghe một bàn ồn ào cười đùa ầm ĩ, trái tim lạnh buốt, khăn tay nóng trong tay cũng sớm nguội lạnh. Cô nghĩ, chắc là ngồi cách máy điều hoà quá gần rồi, cho nên mới cảm thấy trong lòng gió thổi lạnh vù vù.
Lý Toản không nói chuyện, trên bàn cũng yên lặng mấy giây. Sau đấy anh đứng dậy, nói đi nhà vệ sinh.
Đợi anh đi rồi, Thẩm Bội mới hướng mọi người quở trách:
"Mọi người đừng có mà nhiều chuyện như vậy chứ."
Tuy nói như thế, nhưng độ náo nhiệt trên bàn lại nổi lên, Tiểu Hạ hỏi:
"Hey, hai người làm sao quen nhau thế?"
Thẩm Bội cười cười mấy cái, rồi nói:
"Có lần ba tôi đi dự họp, một hội nghị có cấp bậc rất cao. Đúng lúc anh ấy phụ trách phòng chống bạo động sắp xếp kiểm tra, thư kí của ba tôi lúc ấy có chút lôi kéo không hợp tác, không chịu đưa thùng cho anh ấy kiểm tra, còn lấy quan hàm của ba tôi ra áp chế anh, dù sao cũng có chút kiêu căng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!