Chương 21: (Vô Đề)

La Phi làm thêm một lúc, tổng cộng đào được mười mấy cái hố, sau đó y không động vào xẻng nữa. Y càng không thèm sờ vào đống hạt ngô, chỉ mải ăn táo, đậu phộng và kẹo. Đều là đồ ăn vặt Tịch Yến Thanh chuẩn bị cho y.

Trên đường ra đồng Tịch Yến Thanh vốn không tính để La Phi làm lụng vất vả, chẳng qua hắn chỉ muốn đưa La Phi đi quanh ruộng đồng của nhà mình để biết vị trí. Ngoài ra hắn còn muốn mỗi khi quay đầu đều nhìn thấy vợ yêu, cảm giác làm việc sẽ hăng hái hơn.

Cho nên La Phi đi cùng chỉ như dạo mát!

Giang Bạch Ninh không có số hưởng như La Phi, từ sau khi thành thân gã vẫn chưa có tin vui, Tần Quế Chi hiện giờ vô cùng bất mãn. Nếu La Phi không thể xuất giá, có lẽ Tần Quế Chi sẽ không nóng ruột đến thế, nhưng La Phi lại gả cho Tịch Yến Thanh!

Lỡ như y đậu thai trước Giang Bạch Ninh, đó chẳng phải sẽ là một cái tát lên mặt mụ!? Cho nên hiện tại mụ rất ngứa mắt Giang Bạch Ninh, luôn giục gã phải nỗ lực hơn nữa.

Trước khi ra đồng, Tần Quế Chi đã nói trước với Giang Bạch Ninh, khi nào có tin vui mới được nghỉ làm.

Hiện tại Giang Bạch Ninh khổ tâm không nói thành lời, gã cũng muốn cố gắng, nhưng loại chuyện này không phải một mình gã cố là thành. Gần đây Trương Dương Phàm như bị ma ám, trừ ăn cơm và đi cầu, toàn bộ thời gian còn lại gã đều vùi đầu đọc sách.

Nếu thực sự chuyên tâm thì tốt, Giang Bạch Ninh còn trông cậy một ngày nào đó được làm phu nhân Trạng nguyên... Nhưng Trương Dương Phàm rõ ràng chỉ nhìn chằm chằm quyển sách, còn hồn phách đã lạc tận nơi nào.

Có vài lần Giang Bạch Ninh bắt gặp Trương Dương Phàm thất thần trong lúc đọc sách, nhưng khi gã gọi trượng phu tỉnh lại, Trương Dương Phàm liền bắt đầu nổi nóng. Vài lần như vậy gã đành mặc kệ, dù sao hiện tại bọn họ cũng không hạnh phúc.

Gã cảm thấy lúc này Trương Dương Phàm không còn đặt tâm tư trên người gã, chính xác là bắt đầu từ ngày Tịch Yến Thanh mang sính lễ tới La gia, cho nên nói đi nói lại, tất cả đều do tên tiểu yêu tinh La Phi kia gây ra!

Giang Bạch Ninh tức giận La Phi, đố kỵ La Phi, vừa thấy La Phi gã liền bực bội, không tự chủ được mà hành xử quái gở. Nếu La Phi mất hứng vì bị gã châm chọc, trong lòng gã sẽ thoải mái đôi chút, nhưng cố tình La Phi còn giỏi đấu võ mồm hơn gã, chẳng bao giờ cãi thua!

La Phi cảm thấy phản ứng của Giang Bạch Ninh rất tầm thường, y gặm táo và ăn đậu phộng, cảm giác hơi khô cổ định nhấp một ngụm nước, nhưng nghĩ tới nghĩ lui y lại không uống.

Y trèo xuống ruộng nói với Tịch Yến Thanh:

"Thanh ca, uống nước đã."

Tịch Yến Thanh cực kỳ hưởng thụ cảm giác này, hắn uống một hớp rồi trả lại bình cho La Phi. La Phi uống nước xong, phát hiện Tịch Yến Thanh đã đào được kha khá hố thì lén lút đi tới cầm bao hạt ngô, y cười khà khà bắt đầu rắc hạt vào hố.

Rốt cuộc là ai gieo hạt?

Hừ!

Tịch Yến Thanh sao không nhận ra tâm tư nhỏ bé ấy của La Phi, nhưng hắn không vạch trần, cứ vậy đi theo sau phủ đất lấp hố.

Dù sao thì, bộ dạng La Phi nhảy nhót rắc hạt giống không khác gì thỏ nhỏ đi hái nấm, đáng yêu chết đi được!

"Giang Bạch Ninh, cho ngươi ra đồng là để làm việc chứ không phải ra ngắm cảnh, ngươi cứ nhìn đi đâu vậy!" Tần Quế Chi hùng hục làm việc một hồi, quay đầu phát hiện Giang Bạch Ninh còn chưa làm bằng một nửa mụ ta, nhất thời vô cùng cáu kỉnh.

Mụ còn phải gom góp nuôi Trạng nguyên tương lai ăn học, sao có thể để yên cho người khác rảnh rỗi nhàn hạ ngay dưới mí mắt?

"Nương, con cũng mệt rồi, muốn nghỉ một lát."

Giang Bạch Ninh vỗ vỗ thắt lưng.

"Ruộng rộng thế này, nghỉ ngơi thì bao giờ mới làm xong?" Tần Quế Chi trừng mắt liếc La Phi bên kia:

"Ngươi cũng đừng học theo cái loại không biết nhìn xa trông rộng kia. Trong nhà có mỗi mảnh ruộng bé như trôn kim mà còn ngồi ăn chơi phè phỡn, chẳng mấy mà chết đói nhăn răng."

Con biết rồi nương.

Giang Bạch Ninh cúi đầu làm việc, trong bụng thầm mắng Tần Quế Chi không ra gì. Trước khi gã gả cho Trương Dương Phàm, mụ ta nịnh bợ nói ngon nói ngọt, lúc này thấy gã không hợp ý bắt đầu bày ra bộ dạng mẹ chồng khó tính. Đồng thời gã lại sinh ra chút hâm mộ La Phi.

Không ngờ một người chẳng có gia thế gì lại được trượng phu sủng nịch đến thế, ngẫm lại uất ức vô cùng.

La Phi loáng thoáng nghe được cuộc trò chuyện giữa Tần Quế Chi và Giang Bạch Ninh, nhưng y cũng không để tâm. Ruộng nhiều ruộng ít liên quan cái rắm gì đến bọn họ?

Y và Tịch Yến Thanh tự có cách để không chết đói, con mụ già lắm điều, hay chõ mũi vào chuyện của người khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!