Nhìn vòng cổ dành cho linh thú trong tay, Giang Hạo cảm nhận sâu sắc sự tốn kém của nuôi linh sủng.
Vòng cổ Luyện Khí kỳ đã gần một trăm linh thạch.
Vòng cổ Trúc Cơ sơ kỳ này của hắn tốn năm trăm linh thạch.
Khi linh sủng đột phá cần phải nhanh chóng thay đổi cái khác, nếu không rất dễ bị phá vỡ.
Trung kỳ cần hơn một ngàn linh thạch.
Càng nghĩ, Giang Hạo càng kinh ngạc số lượng linh thạch sư huynh sư tỷ đồng môn có.
"Vẫn còn tốt, thư tịch chế phù không phải giá trên trời.
"Lần này, thư tịch chế phù là tinh phẩm lục phù.
Là sáu loại phù lục Trúc Cơ và Kim Đan hay sử dụng, giá bán một trăm linh thạch.
Thấp hơn so với dự liệu.
So với đan phương, đây được coi là tặng không.
Đan phương cấp bậc Kim Đan, một tấm cũng đắt kinh khủng.
Có lẽ Luyện Đan sư cũng không thiếu linh thạch.
Luyện Khí sư, Luyện Đan sư, Chế Phù sư, hình như chỉ có chế phù giá rẻ nhất.
Hôm nay tốn sáu trăm linh thạch, Giang Hạo nhất thời định bày quầy bán chút phù lục.
Nhưng nghĩ đến con thỏ trong Linh Dược viên, hắn phải từ bỏ.
Con thỏ quan trọng hơn.
Phù lục bán lúc nào cũng được.
————Bách Hoa hồ.
Hồng Vũ Diệp ngồi ngay ngắn trong đình, trên mặt bàn đặt một thanh trường đao đen kịt.
Chính là Ám Ảnh đao của Giang Hạo.
Nàng cầm đao quan sát rất lâu, sau đó nhẹ nhàng ném một phát, cắm đao vào bụi hoa trong đình.
"Nói đi.
"Nàng chậm rãi mở miệng, nhìn về phía Bạch Chỉ đang cúi đầu ở ngoài đình.
"Vâng.
" Bạch Chỉ cung kính nói, chỉ đứng đợi bên cạnh Chưởng giáo, nàng cũng cảm giác khó hô hấp, áp lực vô hình khiến nàng e ngại:"Sau khi Thiên Thanh sơn luận đạo, đột nhiên bắt đầu ra tay với chúng ta, có thể là bởi vì Thiên Hương Đạo Hoa xuất hiện.
"
"Xem ra phản đồ vẫn còn nhiều.
" Hồng Vũ Diệp bình tĩnh nói.
"Thuộc hạ làm việc bất lực.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!