Bên trong Ma Quật.
Một nhóm năm người đi trên đồng cỏ, cảnh tượng trước mắt không phải là hang động tối tăm, mà là bầu trời sáng ngời.
Phía trên bầu trời, một bức màn sáng dập dìu gợn sóng, rộng lớn vô cùng.
Mặt đất không khác gì so với bên ngoài, núi sông hùng vĩ, cỏ cây hoa lá.
Hiện tại, bọn hắn đang đi trên bìa rừng, xa xôi phía trước có thể nhìn thấy một đạo ánh sáng trùng thiên.
Bên trong ánh sáng giống như có vì sao rơi xuống.
Tựa như kỳ quan.
Trung tâm Ma Quật.
Giang Hạo hơi đắn đo trong lòng.
Theo ghi chép của tông môn, vị trí trung tâm là nơi phong ấn ma nhân, nghiêm cấm mọi người tới gần.
"Đây là lần đầu tiên ta tới Ma Quật, không nghĩ rằng hoàn cảnh nơi đây lại tốt như vậy.
" Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy, hoàn cảnh nơi này tốt lạ thường, nhưng mức độ nguy hiểm cũng rất cao.
" Thiên Hoan các Lâu Phong nhìn về phía Giang Hạo cười nói:"Nghe nói chết ở nơi này, Chấp Pháp đường sẽ không tiến vào điều tra.
"Giang Hạo nhíu mày, đối phương là đang uy h**p hắn.
Hắn không hề tức giận, càng như vậy càng phải giữ vững bình tĩnh, sau đó tìm cơ hội giải trừ mối nguy.
Đầu tiên phải tìm ma nhân, giết một con xem thế nào.
Gieo trồng linh dược, đánh giết yêu thú, đều có thể có bọt khí.
Yêu thú bị đánh giết sẽ rơi bọt khí xuống tại chỗ, hắn cần biết rõ ma nhân sẽ rơi xuống bọt khí màu gì.
"Có chút yên tĩnh.
" Trịnh Thập Cửu nhíu mày nhìn bốn phía.
"Quả thực hơi yên tĩnh, theo lý thuyết lúc này phải có không ít ma nhân mới đúng.
" Thiên Hoan các Thanh Tuyết nói theo.
Bọn hắn ai cũng có tâm tư riêng, nhưng sẽ không lấy an toàn của bản thân ra đùa cợt.
Năm người đi về phía rừng cây.
Giang Hạo cảnh giác bốn phía, cảm nhận của hắn chắc hẳn chỉ yếu hơn Thiên Hoan các Thanh Tuyết một chút.
Chẳng qua là không dám biểu hiện ra ngoài.
Có động tĩnh, Giang Hạo lập tức nhìn về phía bên trái.
Lúc này, Thanh Tuyết cũng lập tức mở miệng:"Đang tới.
"Vù! Một tảng đá lớn đang bay tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!