Liễu Tinh Thần vào đến đại sảnh, Giang Hạo mời hắn ngồi xuống.
Lần này Giang Hạo đi theo sau lưng, không thấy Liễu Tinh Thần quan sát Thiên Hương Đạo Hoa, khiến cho hắn nghi hoặc.
Có thể là đã chắc chắn, nên không cần nhìn lại nhiều, đề phòng bị phát hiện.
"Có biết lần này ta đến tìm ngươi vì chuyện gì không?" Liễu Tinh Thần ngồi xuống rồi hỏi.
"Có phải vì chuyện của Thiên Hoan các không?" Giang Hạo thử thăm dò.
Lần này, đối phương đến đây khác biệt một trời một vực so với lần đầu tiên, chắc là có ý định lôi kéo.
Tất nhiên, hắn ít nhiều cũng đoán được lý do đối phương tới đây.
Tám chín phần mười là vì Mâu Càn.
Nói xong, hắn thuận tiện rót chén trà đưa tới.
"Đúng, nhưng cũng không phải.
" Tiếp nhận chén trà, Liễu Tinh Thần uống một ngụm mới tiếp tục nói:"Sư đệ có biết Mâu Càn của Thiên Hoan các không?"
"Có biết, hôm qua hắn mua phù lục của ta, rồi bảo rằng hôm nay sẽ đưa linh thạch.
" Giang Hạo kể chi tiết.
Quả nhiên là chuyện này.
"Hôm nay sư đệ định đi lấy linh thạch sao?" Liễu Tinh Thần đặt chén trà xuống, nhìn chằm chằm Giang Hạo.
Giang Hạo nhẹ nhàng lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Hắn là cố ý, không bao giờ có chuyện hắn đưa linh thạch cho ta, nếu ta lại đi gặp, hắn vẫn sẽ tiếp tục lấy phù lục của ta rồi bắt ta chờ.
Nếu không, hắn sẽ nói ta tới Thiên Hoan các.
"
"Hắn đã chết.
" Liễu Tinh Thần nói thẳng.
Giang Hạo ngồi ở một bên nhíu mày, trầm mặc một chút thời gian.
Một bên, Liễu Tinh Thần uống trà, ngừng nói chuyện.
Giây lát.
Giang Hạo đánh vỡ trầm tĩnh: "Bọn hắn nghi ngờ là do ta làm sao?"
"Ừm.
" Liễu Tinh Thần khẽ gật đầu, tiếp tục nói: "Sau khi điều tra, ta đi tới thị trường, xác thực hắn và ngươi có khúc mắc.
Thế nhưng với thực lực của ngươi không thể nào là đối thủ của hắn, nhất là người kia lưu lại không ít thứ.
Theo lý thuyết sư đệ không xa xỉ như vậy.
"
"Hắn lưu lại cái gì?" Giang Hạo cố ý hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!