Chương 10: Do Mình Quá Ngây Thơ Rồi

Bạch Nguyệt hồ.

Ở vị trí khá cao trong Thiên Âm tông, linh khí nồng đậm, cao hơn một chút so với những nơi khác.

Có thể bái nhập nơi này, tốc độ tu luyện cũng sẽ nhanh hơn so với các chủ mạch khác.

Nơi này thiên tài tụ tập, rất ít thu đồ.

Đoạn Tình nhai thì khác, vị trí không cao, tiêu chuẩn hơi thấp, mặc dù đông người nhưng cũng không có mấy người nổi danh.

"Phù, đến rồi.

"Sau khi mua xong công cụ chế phù, Giang Hạo liền tới đây, trong lòng có chút cảm khái.

Nếu như không chọc phải Thiên Hoan các, hắn cảm thấy Đoạn Tình nhai cũng rất tốt.

Lắc đầu, hắn đi tìm nhân viên trông coi, nói rõ mục đích đến đây.

"Chăm sóc Tịnh Dương hoa?" Tiên tử trông coi nhìn Giang Hạo, quan sát tỉ mỉ từ trên xuống dưới nói: "Ngươi có kinh nghiệm về phương diện này không?"

"Tại hạ Giang Hạo là đệ tử nội môn Đoạn Tình nhai, vẫn luôn làm việc ở Linh Dược viên của Đoạn Tình nhai, có mấy năm kinh nghiệm.

" Giang Hạo trả lời chi tiết.

"Vậy đi theo ta.

" Tiên tử trông coi đi trước dẫn đường.

"Ta nhắc nhở ngươi một chút, Tịnh Dương hoa sắp nở, cho nên mới cần người chăm sóc, đây không phải là việc đơn giản, nếu ngươi làm không tốt sẽ bị phạt.

"Tiên tử búi tóc đơn giản có lòng tốt nhắc nhở.

"Đa tạ sư tỷ nhắc nhở, ta đã hiểu.

" Giang Hạo nhìn đối phương rồi nói cám ơn.

Đôi mắt vị sư tỷ này trong veo, không tính là quá xinh đẹp, nhưng nhìn rất thuận mắt.

Ít nhất nhìn tự nhiên hơn Vân Nhược sư tỷ rất nhiều.

Không lạnh lùng cũng không giả vờ gần gũi, chắc chắn là có chút đơn thuần.

Quả nhiên, không phải người nào trong Ma môn thoạt nhìn qua cũng đều hung thần ác sát.

Về phần tính cách thật sự, Giang Hạo không nhìn thấu được, biết người biết mặt không biết lòng.

"Ta họ Chu, tên Chu Thiền.

Nếu ngươi đã nhận nhiệm vụ này, mấy ngày tiếp theo đều phải đến, lúc đó tìm ta là được, ta sẽ dẫn ngươi vào.

"Chu Thiền dẫn Giang Hạo đi vào trong sân rồi nói.

Chu sư tỷ dẫn đường, để Giang Hạo làm quen với người quản lý sân nhỏ.

Trưởng lão Thiên Nhứ là một phụ nữ trung niên rất đẹp, toàn thân mặc váy tiên dài chấm đất màu xanh lá, đai lưng màu lam nhạt, trên người khoác áo lụa mỏng.

Giữa lông mày và ánh mắt không có biểu lộ dư thừa nào, thoạt nhìn qua cực kỳ lãnh đạm, là Trưởng lão Chấp sự của Bạch Nguyệt hồ.

Dáng vẻ giống như thiếu nợ tiền của nàng vậy, Giang Hạo lầm bầm trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!