Trong lúc chờ đợi người đến, hai người liền tìm một cái ghế để ngồi xuống, cả người cậu bỗng nhiên trở nên lúng túng không biết phải đối mặt với cậu ta như thế nào, chắc cũng phải năm năm bọn họ chưa gặp nhau rồi.
"Học hành vẫn tốt chứ, sao nghĩ hè không về quê.
" Tử Lâm nhìn cậu đầy dịu dàng hỏi.
"Cũng được, dù sao cũng sắp ra trường rồi, lúc đó tôi chỉ cần xin vào tổ đội nào đó làm khám nghiệm tử thi là được.
" Cậu cụp mắt trả lời, nếu như cậu về quê thì chắc không bị cuốn vào chuyện này, nhưng dù sao cứ là duyên thì cứ phải gánh còn là họa thì chẳng tránh nổi.
"Được vậy đến lúc đó tôi xin vào làm cùng cậu, mỗi ngày đều có thể ở cạnh nhau rồi.
" Tử Lâm vui vẻ cười.
Nghe vậy cậu liền bật cười "Cậu muốn ở cạnh thi thể à, được nha như vậy rất tốt.
"
Tử Lâm phì cười rồi lắc đầu nhưng không nói tiếp.
Lúc này điện thoại của cậu ta đổ chuông, người gọi là cảnh sát lúc nãy bọn họ đã liên hệ.
"Alo.
"
"Hiện tại cậu đang ở đâu, tôi đã dẫn theo người vào trong bệnh viện.
" Người bên kia đầu dây gấp gáp nói, tiếng ồn ào lớn tiếng bên kia khiến hai người nghe rất rõ ràng.
Dường như nhóm cảnh sát bị bác sĩ cùng y tá tra hỏi.
"Đi đến công viên đi, tôi ra đón mọi người.
" Tử Lâm không nói nhiều liền cúp máy.
Cậu nhìn cậu ta liền buồn cười, cái con người tích chữ như vàng này chính là Tử Lâm mà cậu biết sao.
"Sao vậy.
" Thấy cậu nhìn mình Tử Lâm liền trêu ghẹo "Nhìn tôi đẹp trai lắm à.
"
"Ra ngoài đón người đi.
" Cậu lườm cậu ta một cái sau đó nói.
Tử Lâm cười cười rồi rời đi.
Sau khi đi ra bên ngoài liền nhìn thấy một nhóm người đang um xùm cải vã.
"Rốt cuộc cảnh sát các người đến đây làm gì.
"
"Có tin chúng tôi báo với cấp trên của các người không.
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!