Chương 37: Lớn hơn nhiều rồi

Hợp đồng quy định, công việc quay chụp tại nhà sẽ bắt đầu ngay từ ngày ký kết, vì vậy tối hôm đó, Tô Lạc Nam phải chuyển đến biệt thự của Quý Diễn theo quy định.

Sau khi về nhà, cô cũng không vội thu dọn đồ đạc mà bắt đầu tổng vệ sinh từ phòng khách đến phòng ngủ, ngay cả ổ nhỏ của Gấu Nhỏ cũng được dọn dẹp sạch sẽ.

Căn hộ này cô vừa trả tiền thuê một năm hồi đầu năm, đến khi hết hạn hợp đồng vẫn còn tám tháng nữa. Nếu hủy hợp đồng bây giờ, cô sẽ bị trừ mất một nửa số tiền thuê.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Lạc Nam cảm thấy không đáng.

Hơn nữa, đây cũng chỉ là một công việc ngắn hạn, cuối tuần cô có lẽ vẫn sẽ quay về đây ở.

Mãi đến một giờ sáng, cô mới thu dọn xong đồ đạc, nhét đại mấy bộ quần áo thay đổi vào một chiếc vali.

Vừa kéo hành lý ra khỏi cửa, hai người đàn ông mặc vest đen đã nhanh chóng tiến lại gần.

Một người chẳng nói chẳng rằng nhấc bổng hành lý lên xe, người còn lại hơi cúi người, nhẹ giọng giải thích:

"Chào cô Tô, tôi là trợ lý Tiểu Lưu của cậu Quý. Cậu ấy đã dặn chúng tôi phải đảm bảo an toàn tuyệt đối cho cô và đưa cô đến nơi."

Nói rồi, ánh mắt anh ta dừng lại trên chú mèo nhỏ trong lòng cô:

"Cô xem, con mèo này có cần tôi giúp cô đưa lên xe không?"

Không từ chối, tức là có thể mang theo mèo.

Cô còn đang lo không biết nên xử lý Gấu Nhỏ thế nào đây.

"Không cần, tôi tự bế là được."

Tô Lạc Nam nhìn theo hướng Tiểu Lưu đặt hành lý, một chiếc Bentley đen bóng mới tinh đang lặng lẽ đỗ dưới tán cây.

Ánh đèn đường hắt qua kẽ lá rọi xuống xe, thấp thoáng sang trọng mà kín đáo.

Ngay khi cửa sau được Tiểu Lưu mở ra, một mùi rượu nồng nặc ập tới, xen lẫn chút hương thuốc lá nhàn nhạt.

Không quá nặng, chỉ thoang thoảng, nhưng lại rất dễ chịu.

Gấu Nhỏ nhanh nhẹn chui vào xe nằm xuống, Tô Lạc Nam vô thức nâng mắt nhìn lên, lúc này mới phát hiện trong xe còn một người khác.

Trời đêm đen như mực, người đàn ông mặc bộ vest cao cấp, bóng cây loang lổ in trên bờ vai rộng rãi thẳng tắp của cậu, khiến những sợi tóc mái rủ xuống cũng trở nên sắc lạnh và lãnh đạm.

Cậu hơi cau mày, đang nghe điện thoại, giọng nói trầm khàn, đáy mắt đen láy phủ một tầng bóng tối, xen lẫn vài phần lạnh lùng khó đoán.

Chỉ đơn thuần ngồi đó cũng đủ toát lên một cảm giác áp bức dữ dội.

Là Quý Diễn.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cậu mặc vest trang trọng như vậy.

Lạnh lùng, cao quý, toàn thân toát lên vẻ kiêu ngạo xa cách, giống như một công tử quyền quý không dính bụi trần.

Thậm chí còn đẹp hơn so với cô tưởng tượng.

Không hiểu sao, khoảnh khắc ánh mắt rơi lên người Quý Diễn, tim Tô Lạc Nam bất giác run lên một nhịp.

Thật ra, Quý Diễn nổi tiếng cũng không phải ngày một ngày hai.

Hiện giờ, đi đến đâu cũng có thể nhìn thấy hình ảnh của cậu—từ những tấm poster khổng lồ trên đường phố cho đến các bảng quảng cáo trong trung tâm thương mại.

Có thể nói, cậu hot đến mức không thể hot hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!