Quả nhiên đúng như Quý Diễn dự đoán, Gấu Nhỏ – con mèo béo ham ăn này – nhanh chóng bị thanh phô mai thu hút, từng bước đi về phía cậu.
Quý Diễn lặng lẽ nấp sau gốc cây, không chỉ đội mũ, đeo khẩu trang mà còn cẩn thận trang bị thêm một cặp kính râm khi xuống xe, che chắn bản thân rất kỹ.
Nhìn từ xa, cậu trông chẳng khác gì kẻ mờ ám, hoàn toàn không giống người tốt lành gì.
Không ít người đi đường liên tục liếc nhìn cậu vài lần.
Ngay khi con mèo béo tiến lại gần, Quý Diễn liền nhanh tay chộp lấy hai chân trước của nó, xách bổng cả con mèo lên.
Bất ngờ bị nhấc khỏi mặt đất, Gấu Nhỏ lập tức bất an, giãy giụa dữ dội rồi kêu loạn cả lên.
"Mèo béo, đừng nhúc nhích, nghe đây!"
Bị nó kêu đến nhức cả đầu, Quý Diễn trừng mắt cảnh cáo, nắm chặt hai cái chân mập ú.
"Ngoan ngoãn theo tao về, sau này đồ ăn thức uống ngon không thiếu phần mày, hiểu chưa?"
Không gian lặng đi vài giây, như thể Gấu Nhỏ thực sự nghe hiểu, nó im bặt không vùng vẫy nữa, chỉ chớp đôi mắt tròn xoe nhìn cậu.
Quý Diễn nhếch môi cười: "Vậy mới..."
Còn chưa nói xong, Gấu Nhỏ bỗng kêu "meo" một tiếng, móng vuốt mập ú vung thẳng lên cào một phát vào mũi cậu.
Dạo này Tô Lạc Nam bận tối mắt tối mũi, đã lâu rồi không cắt móng cho Gấu Nhỏ.
Chiếc móng vuốt sắc nhọn quẹt qua khẩu trang, để lại trên sống mũi Quý Diễn một vết xước đỏ chói.
Cậu ôm mũi, giận điên người, túm lấy một chân của con mèo béo, duỗi tay xách nó lên cao, kéo giãn khoảng cách giữa mình và nó đến tận nửa mét.
Cậu đúng là điên rồi.
Thật không ngờ, cậu lại đi tranh luận đạo lý với một con mèo béo.
Lại còn là một con mèo vừa béo vừa xấu như này!
Chiếc xe lao nhanh trên đường, trong khi đó Gấu Nhỏ bị quẳng ra ghế sau, vừa giãy giụa vừa gào cả quãng đường.
Quý Diễn chịu hết nổi, dứt khoát bóc hết đống phô mai và thịt khô trên xe, vứt tất cả xuống trước mặt nó.
Là một kẻ phàm ăn chính hiệu, vừa nhìn thấy đồ ăn, đôi mắt của Gấu Nhỏ lập tức sáng rực. Nó "meo" một tiếng, từ từ bò tới chỗ thức ăn, rốt cuộc cũng chịu yên lặng.
Cách lối vào hội trường hơn trăm mét, hai bên đường đã có hàng chục vệ sĩ to cao đứng nghiêm ngắn.
Bên ngoài rào chắn đỏ là biển người hâm mộ chen chúc, ai nấy đều cầm bảng tên và lightstick, tạo thành một khung cảnh đông nghịt, không thấy điểm dừng.
Vừa đến nơi tổ chức họp báo, Quý Diễn đã thấy Triệu Lan đứng đó, tay chống hông, sốt ruột đi qua đi lại. Bên cạnh còn có trợ lý Tiểu Lưu của cậu.
Trước khi xuống xe, Quý Diễn cảnh cáo bằng cách véo nhẹ cái đuôi của Gấu Nhỏ.
"Mèo béo, ngoan ngoãn ngồi yên đây, đừng có chạy lung tung. Lát nữa tao đưa mày về với chủ nhân, nghe rõ chưa?"
Gấu Nhỏ tập trung toàn bộ sự chú ý vào đống đồ ăn, hoàn toàn không thèm để ý đến cậu, chỉ lười biếng "meo" một tiếng xem như hồi đáp.
Quý Diễn hơi nhướng mày.
Quả nhiên là một con mèo béo, ăn đến tròn như một quả bóng rồi mà vẫn chưa biết chán.
Cứ đà này, chẳng mấy chốc mà mắc hết cả ba chứng bệnh cao huyết áp, mỡ máu, tiểu đường mất thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!