Từ sau kỳ thi đại học, Tiết Minh Lan buông lỏng quản lý với cô hơn hẳn.
Hầu hết thời gian, chỉ cần cô đảm bảo về nhà trước tám giờ tối, bà ấy cũng không can thiệp gì nhiều.
Hơn nữa, dạo này cô còn có một thân phận mới.
Bạn gái của Quý Diễn!
Phải nói rằng, dù bình thường Quý Diễn chẳng đứng đắn chút nào, nhưng khi làm bạn trai lại rất ra dáng.
Không chỉ lo đủ ăn đủ chơi, mà chỉ cần là nơi cô muốn đi, cậu chưa bao giờ từ chối. Thỉnh thoảng còn tặng cô mấy món quà nhỏ, chưa kể gu thẩm mỹ của cậu luôn rất ổn, chọn quần áo, váy vóc cho cô lúc nào cũng hợp.
Hai ngày trước, cậu tặng cô một mặt dây chuyền vàng ròng.
Khi đó, Tô Lạc Nam nhất quyết không chịu nhận. Quý Diễn nói, đó là kỷ niệm mười ba ngày hai người bên nhau.
Nếu cô không nhận, tức là không thừa nhận cậu là bạn trai mình.
Tô Lạc Nam không còn cách nào khác, vừa xót tiền thay cậu, vừa tức vừa buồn cười mà nhận lấy.
Hồi nhỏ, cô rất ghen tị với những cô gái khác khi được bố mẹ tặng vòng bạc.
Tay cô vốn rất đẹp, nhưng cổ tay lúc nào cũng trống trơn, chẳng có gì cả.
Từ khi Quý Diễn biết chuyện này, số vòng bạc cô có đã gần đầy một hộp nhỏ rồi.
Dựa vào tốc độ này, ngay cả Trần Diệp và Trình Cánh Văn cũng nhận ra rằng, Quý Diễn thật sự rất cưng chiều cô.
Tô Thiên Tứ – một trong những người làm mối cho họ – thỉnh thoảng lại đến hỏi thăm tiến triển giữa hai người.
"Chậc chậc chậc, dạo này chị cứ chạy đi đâu suốt thế? Lại còn ăn mặc sang chảnh thế này, là đi với Quý Diễn à?"
Tô Lạc Nam: "..."
Cô ngẩng đầu nhìn vào gương. Cũng chỉ là mới cắt một kiểu mái thưa thôi, có gì mà sang chảnh chứ?
Tô Thiên Tứ chống cằm, quan sát cô một lúc lâu.
"Nhưng mà em phát hiện, hai năm qua chị thay đổi nhiều đấy. Đặc biệt là dạo này, tự nhiên cảm thấy... chị thực ra rất xinh đẹp."
Tô Lạc Nam cũng soi lại mình.
"Thật à?"
"Ừ, ít nhất là cách ăn mặc đẹp hơn trước nhiều, với lại không còn kiểu rụt rè, xấu hổ đến mức không dám nhìn thẳng vào người khác như ngày xưa nữa."
Tô Thiên Tứ hồi tưởng lại.
"Em nhớ hồi chị mới đến Tây Thành, trời ơi, trông quê mùa, nhút nhát đến nỗi em còn không dám nhận chị là chị gái em nữa kìa."
Nhìn vẻ mặt khoa trương của cậu ấy, Tô Lạc Nam bĩu môi.
Thầm nghĩ cũng không đến mức đó đâu, ít nhất là khi ấy, Quý Diễn cũng không ghét bỏ cô, còn rất sẵn lòng nói chuyện với cô nữa.
Tầm chín giờ tối, lúc cô xuống lầu mua đồ giúp Tiết Minh Lan, tình cờ gặp Quý Diễn cũng đang chuẩn bị ra ngoài ở hành lang tầng một.
Có lẽ vì thói quen, dạo này cô luôn vô tình hay cố ý đi ngang qua lối hành lang bên cạnh nhà Quý Diễn.
Mỗi lần đi qua, cô đều lén nhìn lên tầng hai một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!