Câu chuyện phù sinh
Dịch: Quá khứ chậm rãi
----
Sữa trong cốc sớm đã cạn đến đáy, nhưng tôi vẫn cầm cái cốc trên tay.
Trà của Ô Y cũng uống cạn rồi, anh ta thế mà uống cạn nó rồi.
"Trong đó, có gì?" Tôi đặt cái cốc xuống, nhìn vào cái vali mà anh ta vẫn nâng niu trong tay.
"Cô nghe thử xem đi." Anh ta đẩy chiếc vali đến trước mặt tôi.
Tôi nhìn thứ đồ chơi bẩn bẩn kia, rút một miếng giấy chùi chùi, mới học theo dáng vẻ của anh ta, dán tai lên trên đó, trong lòng nghĩ, nếu như dám bày ra trò gì để chỉnh tôi thì tôi sẽ thả Ngao Xí ra cắn chết anh ta!
Bề mặt của vali thế mà lại rất mềm mài, dán chặt tai vào còn cảm nhận được nhiệt đố ấm áp, trong vali, tựa hồ như có thì gì đó đang không ngưng động đậy, tựa như tiếng vỗ cánh.
"Đây là..." Tôi ngẩng đầu.
"Mở ra đi." Anh ta cười cười nói: "Không phải cô muốn mở nó ra rất lâu rồi sao! Vả lại, trong đó có thứ mà cô muốn đó."
Hai mắt tôi sáng rực lên, nóng lòng ấn nút mở khóa, lòng đầy mong đợi chậm rãi mở nó ra.
Sau một phần ba giây, tôi ngây người, trái tim cũng vỡ tan, cái gì mà trong vali có thứ mà tôi muốn, căn bản là đến một cắc tiền cũng không có!
Chỉ có hai con chim Én ngốc nghếch đen thui, một con lớn một con nhỏ, đôi mắt trợn tròn không ngừng đảo qua đảo lại, thỉnh thoảng còn lười biếng vươn đôi cánh. Ồ, dưới chân chúng nó còn có cái tổ xây rất chắc chắn.
"Cái đồ lừa đảo nhà anh!" tôi đang muốn đòi lại công đạo từ cái tên kia, thì không ngờ thân thế của anh ta lại run một cái, chỉ trong chớp mắt đã biến thành một đám bụi trắng lớn ba tấc bay lên, rơi vào thân thể của con chim Én lớn trong vali. Sau đó, đối diện với tôi chỉ còn lại một con bù nhìn đen cao ba tấc .
Tôi và một con bù nhìn, uống một đêm trà và sữa..
"Không phải như cô nghĩ đâu." Con chim Én lớn trong vali nhảy qua một bên, ngẩng đầu nói với tôi: "Sức mạnh của tôi sớm đã không thể biến thành hình người nữa rồi, vì thế mới dùng đến bù nhìn để làm thế thâ. Cô biết đó, có người giả này yểm hộ, chúng tôi mới có thể an toàn không ít. Suy cho cùng, chúng tôi cũng chỉ là những kẻ không có khả năng tự vệ, và bất kỳ một đứa trẻ nào cũng bóp chết chúng tôi."
"Được rồi, điều này tôi có thể hiểu được, nhưng mà có một điều tôi không hiểu, đó là anh có thể bay có thể nhảy có thể nói chuyện, đưa theo bạn gái anh đi đâu không tốt, đến chỗ tôi là gì." Tôi hung hăng trừng mắt với con chim én giả thần giả quỷ này.
Ô Y nghẹo đầu nhìn con Én bên cạnh anh ta nói: "Cô biết đó, ông ngoại ta khiến cho cô ấy không thể nào nhớ được thân phận Yến yêu của mình, điều này có nghĩa là cô ấy chính là một người sống sờ sờ, nếu như chết rồi thì chính là chết rồi, không có cơ hội để làm lại từ đầu.
Tôi bỏ ra rất nhiều sức lực, mới có thể đưa nguyên thân của cô ấy từ thân thể hoàng hậu ra, một ngàn năm này, tôi tận tâm chăm sóc, nhìn cô ấy từ quả trứng biến thành chim Én, lại lớn thành bộ dạng bây giờ. Tuy rằng cô ấy vẫn không có ký ức của quá khứ, cũng không có bất cứ pháp thuật nào, nhưng ít nhất thì cũng phải tiếp tục sống. Thêm khoảng thời gian nữa, cô ấy hẳn là có thể khôi phục tất cả năng lực của Yến yêu."
"Ừm, vậy." Tôi gật đầu: "Nhưng tôi còn chưa biết hai người vì sao lại đến tìm tôi!"
Ô Y dứt khoát nhảy lên vai tôi, thấp giọng nói: "Tôi sắp chết rồi."
"Anh lại lừa tôi!" Tôi cau mày, tên này nhìn sinh long hoạt hổ thế này, làm gì có dấu hiệu của việc sắp chết, khẳng định là lại muốn tôi đồng tình đây.
"Chẳng lẽ mỗi một yêu quái khi sắp chết đều phải ảo não rũ rượi, thì cô mới chịu tin?" Hắn thở dài, nghiêng đầu nói vào tai tôi: "Tôi dùng đôi mắt mình làm Nguyệt Hạ Cẩm Vân sống lại, lại thi pháp khiến cho nàng biến thành dáng vẻ của đại tiểu thư, sau đó lại vào ngục giam cứu lấy nguyên thần cô ấy, sau đó lại dùng sức mạnh của mình khiến cô ấy một lần nữa "hóa trứng", rồi lại tốn cả ngàn năm để chăm sóc nàng... tôi cũng chỉ là một yêu quái mà thôi, không phải là kim cang bất tử.
Cô cũng thấy đó, tôi đến cả một con bù nhìn còn không thể thao khống lâu được."
Tôi vẫn không thể nghe ra sự bi thương trong giọng nói của anh ta, nhưng mà tôi thực sự có hơi tin rồi.
"Chỉ là, Yến yêu sau khi chết đi, không giống như những yêu quái khác. Chỉ cần nguyên thân tôi vẫn còn trong thân thể, thì cái gọi là chết, chính là biến thành một con chim én bình thường, không biêt nói chuyện không biết pháp thuật, đến IQ cũng sẽ bị thấp xuống." Anh ta nhảy về lại trong chiếc vali, tiếp tục nói: "Nhưng mà cô ấy khác, cuộc sống của cô ấy chỉ vừa mới bắt đầu.
Vì thế, tôi hi vọng cô có thể nhận cô ấy vào trong khách trọ, cho đến khi cô ấy có thể tự bảo vệ chính mình."
Ý đồ của hắn, tôi đã sớm đoán ra rồi.
Thực ra, tôi cảm thấy, cho dù không biến thành một con chim Én bình thường thì IQ của anh cũng chả cao hơn là bao. Ai lại đi dùng đôi mắt để đổi thành một bộ áo quần, rồi có ai sẽ dung túng cho người mà mình yêu đi phạm hết sai lầm này đến sai lầm khác cơ chứ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!